
Thông tin chung:
Công trình: Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh (Cornwall and West Devon Mining Landscape)
Địa điểm: Cornwall, Devon, Anh (N50 8 10 W5 23 1)
Thiết kế :
Quy mô: Diện tích Di sản 19719ha
Năm thực hiện:
Giá trị: Di sản thế giới (2006; hạng mục ii, iii, iv)
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len (United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland) thường được gọi là Vương quốc Anh (United Kingdom) nằm ở ngoài khơi bờ biển phía tây bắc lục địa châu Âu.
Vương quốc Anh bao gồm đảo Anh, phần đông bắc của đảo Ireland.
Vương quốc Anh bao gồm bốn quốc gia: Anh, Scotland, Wales và Bắc Ireland; thủ đô lần lượt là London, Edinburgh, Cardiff và Belfast.
Bắc Ireland có chung biên giới trên bộ với Ireland. Ngoài biên giới trên bộ, Vương quốc Anh được bao quanh bởi Đại Tây Dương, gồm biển Bắc ở phía đông, eo biển Manche ở phía nam, biển Celtic ở phía tây nam.
Vương quốc Anh có diện tích 243.610 km2; dân số 66,04 triệu người (năm 2017); thủ đô và thành phố lớn nhất của cả vương quốc là London.
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len còn có một số lãnh thổ hải ngoại và các lãnh thổ còn đang tranh chấp.
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len có một lịch sử phát triển lâu đời từ khoảng 30000 năm trước đây; là quốc gia công nghiệp hóa đầu tiên trên thế giới; cường quốc đứng đầu thế giới trong thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20.
Ngày nay, Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland vẫn là một đại cường quốc, với các ảnh hưởng đáng kể về kinh tế, văn hóa, quân sự, khoa học, và chính trị trên quy mô toàn cầu.

Bản đồ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len
Cuộc cách mạng công nghiệp lần 1 bắt đầu vào khoảng năm 1750/1760 đến khoảng năm 1820/1840 diễn ra đầu tiên tại Vương quốc Anh. Đặc trưng nổi bật của cuộc cách mạng này là máy móc cơ khí ra đời và cải tiến thay thế sức lao động thủ công qua đó gia tăng sản lượng. Cuộc cách mạng này đánh dấu bằng các thành tựu nổi bật trong ngành dệt may, cơ khí, luyện kim và giao thông vận tải.
Ngành công nghiệp khai thác kim loại màu (đồng và thiếc) được hình thành và phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn năm 1700 - 1914 ở quận Cornwall và quận Devon, phục vụ nhu cầu của các ngành công nghiệp tại nước Anh, trước hết là nguyên liệu cho ngành đóng tàu, công nghiệp thực phẩm (vỏ đồ hộp), làm đồ gia dụng, trang sức và là thành phần chính của các hợp kim quan trọng như đồng thau và thiếc.
Tại đây do sử dụng công nghệ khai thác mới – máy hơi nước áp suất cao, các khu mỏ đã cung cấp hai phần ba lượng đồng cho toàn thế giới.
Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh đã thay đổi hoàn toàn trong thế kỷ 18 và 19 thông qua các hoạt động khai thác mỏ đồng và thiếc.
Tại đây, sự xuất hiện các công trình hầm mỏ, nhà máy, gò phế thải, bến cảng, kênh đào, đường sắt và các ngành liên quan đến khai thác, cùng các khu dân cư mới phản ánh một thời kỳ mở rộng công nghiệp và đổi mới sung mãn.
Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh là minh chứng cho sự phức tạp và thành công của việc khai thác quặng kim loại màu ở quy mô công nghiệp.
Công nghệ và cơ sở hạ tầng được phát triển tại vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh đã tạo điều kiện cho các mỏ này thống trị sản xuất đồng, thiếc và sau đó là thạch tín (asen) và tác động to lớn đến hoạt động khai thác mỏ trên toàn thế giới vào thế kỷ 19.
Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon gồm 10 khu vực. Các khu vực này cùng nhau tạo thành một cảnh quan văn hóa thống nhất, chặt chẽ và có chung một bản sắc như một phần của hoạt động khai thác khoáng sản kim loại từ thế kỷ 18 đến thế kỷ 20 trên toàn thế giới.
Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon là một minh chứng về những đóng góp to lớn của Cornwall và Devon đối với cuộc Cách mạng Công nghiệp ở Anh và ảnh hưởng rộng khắp của khu vực này đối với hoạt động khai thác kim loại màu trên toàn cầu.
Không chỉ có công nghệ tiên tiến tại mỏ Cornwall với động cơ hơi nước áp suất cao và các thiết bị khai thác được xuất khẩu, mà cả truyền thống văn hóa của người Cornwal cũng được những công nhân mỏ tại đây mang theo khi đến làm việc tại các khu mỏ khác trên thế giới, ví như Tây Ban Nha, Úc, New Zealand, Nam Phi, Mexico…
Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh đã được được UNESCO công nhận là Di sản thế giới (2006) với tiêu chí:
Tiêu chí (ii): Sự gia tăng hoạt động khai thác mỏ tại Cornwall và West Devon từ năm 1700 đến năm 1914, đặc biệt là việc sử dụng sáng tạo động cơ hơi nước áp suất cao, đã dẫn đến sự bùng nổ một xã hội công nghiệp, thể hiện trước hết là sự thay đổi cảnh quan với sự xuất hiện các thị trấn mới, đường sắt, kênh đào, bến cảng, cũng như việc mở rộng các thị trấn và làng mạc hiện có. Những điều này cùng tác động sâu sắc đến quá trình công nghiệp hóa ở Vương quốc Anh cũng như trên thế giới.
Tiêu chí (iii): Mức độ và phạm vi của hoạt động khai thác đồng, thiếc và sự chuyển đổi liên quan của cảnh quan đô thị và nông thôn là minh chứng sống động và rõ ràng cho sự thành công của công nghiệp khai thác mỏ tại Cornwall và West Devon, khi khu vực này thống trị thế giới sản lượng đồng, thiếc và asen.
Tiêu chí (iv): Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon với trọng tâm là một quần thể công nghệ gồm các nhà xưởng với động cơ hơi nước áp suất cao, phản ánh sự đóng góp đáng kể của khu vực này vào cuộc Cách mạng Công nghiệp và đổi mới thực tiễn khai thác mỏ trên toàn cầu.

Một số địa điểm Di sản Thế giới tại Vương quốc Anh, được chồng lên bản đồ địa chất nền đơn giản; và vị trí của Di sản Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh

Sơ đồ vị trí 10 khu vực thuộc Di sản Cảnh quan vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh
Khu mỏ St Just - A1
Khu mỏ St Just (St Just Mining District) nằm tại phía tây Khu vực Di sản (N50 7 60.00 W5 39 0.00), có diện tích khoảng 2671ha.
St Just là một thị trấn thuộc vùng Penwith, quận Cornwall.
Sự bùng nổ khai thác mỏ đồng và thiếc tại đây vào thế kỷ 19 đã tạo nên sự gia tăng về dân số và trù phú của thị trấn.
Các mỏ trong khu vực bao gồm Boscaswell Downs, Balleswidden, Parknoweth, Boscean, Wheal Owles , Wheal Boys, Levant , Botallack và Geevor.

Phạm vi Di sản Khu mỏ St Just, Cornwall, Anh

Trung tâm thị trấn St Just, Cornwall, Anh
Mỏ Levant được thành lập vào năm 1820 và đóng cửa vào năm 1930, nơi khai thác quặng thiếc và đồng. Mỏ đạt độ sâu khoảng 600m với biệt danh là "mỏ dưới biển".

Sơ đồ mặt bằng các tòa nhà tại mỏ Levant (tàn tích được hiển thị bằng màu đỏ), Khu mỏ St Just, Cornwall, Anh.
Tàn tích một số tòa nhà tại mỏ Levant, Khu mỏ St Just, Cornwall, Anh.
Mỏ thiếc Geevor được hình thành trên một địa điểm mà các mỏ thiếc và đồng trước khai thác không hiệu quả.
Mỏ Geevor hoạt động từ năm 1911 đến năm 1990, trong thời gian đó sản xuất khoảng 50.000 tấn thiếc đen.
Hiện Mỏ thiếc Geevor trở thành một bảo tàng và trung tâm di sản.

Tàn tích bánh xe động cơ chạy bằng sức nước, mỏ thiếc Geevor, Khu mỏ St Just, Cornwall, Anh.

Tàn tích một phần bên trong nhà máy chế biến quặng tại mỏ thiếc Geevor, Khu mỏ St Just, Cornwall, Anh.
Cảng Hayle - A2
Cảng Hayle (Port of Hayle) nằm tại phía tây bắc Khu vực Di sản (N50 10 60.00 W5 25 0.00), có diện tích khoảng 207 ha.
Đây là cảng phục vụ khai thác mỏ và địa điểm sản xuất động cơ hơi nước quan trọng nhất trên thế giới trong những năm đầu thế kỷ 19.
Năm 1710, cầu cảng được xây dựng phục vu cho nhập khẩu than phục vụ cho mỏ luyện thiếc gần đó.
Năm 1740, cảng được mở rộng để phục vụ ngành khai thác mỏ đang phát triển nhanh chóng tại khu vực.
Hai trong những xưởng đúc thép quan trọng nhất tại đây là Harvey (tồn tại năm 1779-1903) và Copperhouse (tồn tại năm 1820-1869). Nhà máy Harvey đã từng sản xuất các động cơ bơm hơi nước lớn nhất thế giới phục vụ cho vùng mỏ Cornwall, Anh.

Phạm vi Di sản Cảng Hayle, Cornwall, Anh.

Cảng cũ Hayle, Cornwall, Anh.

Hệ thống đường sắt nối cảng Hayle với các cụm công nghiệp, Cornwall, Anh.
Khu mỏ Tregonning và Gwinear Mining, Trewavas – A3
Di sản Khu mỏ Tregonning và Gwinear Mining, Trewavas nằm tại phía tây nam Khu vực Di sản (50 7 60.00 W5 22 60.00), có diện tích 4484ha, gồm 2 khu:

Phạm vi Di sản Khu mỏ Tregonning và Gwinear Mining, Trewavas, Cornwall, Anh.
Khu mỏ Tregonning và Gwinear Mining - A3i
Khu mỏ Tregonning và Gwinear Mining (Tregonning and Gwinear Mining District) chứa cảnh quan đa dạng khác nhau, từ vẻ đẹp bình dị của nông nghiệp, nông thôn tại phía tây, rừng cây cận nhiệt đới ở giữa đến khu vực mỏ dọc theo các vách đá ven biển Wheal Trewavas và Wheal Prosper tại phía nam.
Đây là nơi có nhiều nhiều quặng đồng, thiếc và bạc.
Vào năm 1756, tại đây đã xây dựng trạm bơm phục vụ cho việc khai thác mỏ tại độ sâu 100m. Năm 1789, xây dựng thêm một trạm bơm phục vụ cho việc khai thác mỏ tại độ sâu 155m. Trạm bơm thứ 3 được xây dựng vào năm 1815.
Kề liền mỏ là thị trấn mỏ với các tòa nhà công cộng, khu chợ.
Vào những năm 1860, các khu mỏ sử dụng hàng trăm nam giới, phụ nữ và trẻ em.
Năm 1880, các mỏ dần đóng cửa. Dân cư di dời đi nơi khác, chỉ còn lại một số ít.
Kề liền các khu mỏ hiện vẫn còn lại các dấu tích bậc thang của các khu nhà ở của công nhân tại Praze-an-Beeble và Leedstown và các công trình trạm bơm.

Khu dân cư mỏ Gwinear Mining, Cornwall, Anh
Khu mỏ Trewavas - A3ii
Khu mỏ Trewavas (Trewavas Mining District) là một mỏ đồng tại Cornwall nằm sát vịnh Mount.
Mỏ hoạt động từ khoảng năm 1834 đến năm 1846, gồm 4 mỏ đồng, nằm chạy dọc theo bờ biển.
Tại đây có 2 trạm bơm Old Engine Shaft và New Engine Shaft phục vụ cho việc khai thác mỏ. Vào những năm 1834 và 1846 các mỏ khai thác đồng tại đây có khoảng 160 người làm việc và khai thác được khoảng 17500 tấn quặng đồng.
Sau đó mỏ bị bỏ hoang, hiện chỉ còn các tàn tích của các bức tường trạm bơm bám vào vách đá.


Cảnh quan vùng Tregonning và Trewavas với các tàn tích công nghiệp, bám vào vách đá Cornwall, Anh.
Khu mỏ Wendron - A4
Khu mỏ Wendron (Wendron Mining District) nằm tại phía tây bắc Khu vực Di sản (N50 9 0.00 W5 12 0.00), có diện tích 810 ha.
Khu mỏ thiếc nằm trong thung lũng sông Cober (River Cober). Việc khai thác thiếc tại đây được ghi nhận có từ năm 1439. Năm 1650, đã xuất hiện các tòa nhà công nghiệp khai thác và chế biến quặng thiếc.
Mỏ thiếc được khai thác liên tục từ thứ kỷ 17 cho đến năm về sau.
Cảnh quan tại đây bao gồm các khu nhà ở của những người công nhân xưa, làng mạc gắn với ruộng đồng và tàn tích của các mỏ thiếc.
Tại đây du khách có thể thăm quan mỏ thiếc dưới lòng đất Roots Wheal - mỏ thiếc thế kỷ 18 tại Poldark.

Phạm vi Di sản Khu mỏ Wendron, Cornwall, Anh

Tàn tích cảnh quan công nghiệp tại khu mỏ Wendron, Cornwall, Anh
Mỏ thiếc dưới lòng đất Roots Wheal, khu mỏ Wendron, Cornwall, Anh
Khu mỏ Camborne và Redruth, Mỏ Wheal Peevor, Cảng Portreath - A5
Khu mỏ Camborne và Redruth, Mỏ Wheal Peevor, Cảng Portreath nằm tại phía tây bắc Khu vực Di sản (50 13 0.00 W5 15 0.00), có diện tích 1403ha, gồm 3 khu:

Phạm vi Di sản Khu mỏ Camborne và Redruth, Mỏ Wheal Peevor, Cảng Portreath, Cornwall, Anh
Khu mỏ Camborne và Redruth - A5i
Khu mỏ Camborne và Redruth (Camborne and Redruth Mining District) là nơi chứa các mỏ đồng và thiếc quan trọng nhất tại Cornwall và West Devon và nơi đặt trụ sở của các công ty khai thác mỏ.
Mỏ là nơi sản xuất một số lượng lớn quặng đồng và thiếc thời bấy giờ và đòi hỏi một số lượng lớn lực lượng lao động, đầu tư đáng kể vào máy móc, công trình và cơ sở hạ tầng giao thông.
Tại đây hình thành 2 thị trấn mới là Camborne và Redruth.
Sự phát triển của khu vực này dần suy giảm vào thế kỷ 19. Việc khai thác ngừng dần vào những năm đầu thế kỷ 20, đóng cửa hoàn toàn vào năm 1998 và được thay thế bởi các ngành công nghiệp nhẹ khác. Một số khu mỏ trở thành bảo tàng như Bảo tàng Edward Mine King (Edward Mine King Museum).
Khu mỏ Camborne trước đây là một trong những khu vực khai thác thiếc giàu có nhất trên thế giới. Mỏ thiếc đầu tiên được khai thác tại đây vào năm 1400. Khai thác mỏ bằng phương pháp công nghiệp được tiến hành vào năm 1806, có thể khai thác tại độ sâu đến 1067m (là mỏ sâu nhất thế giới trong nhiều năm). Năm 1841 dân số Camborne là 4377 người, trong đó hơn hai phần ba lao động trong ngành khai khoáng. Tại đây, các xưởng sản xuất khí đốt được khai trương vào năm 1834, đường sắt được xây dựng vào năm 1834–1837 và một phân xưởng đúc được xây dựng vào năm 1839. Camborne còn là nơi đặt trụ sở của nhiều ngành công nghiệp, nhiều lĩnh vực liên quan như xưởng đúc, xưởng sản xuất thiết bị công nghiệp, sản xuất vũ khí…; Trường Mỏ Camborne (CSM - Camborne School of Mines).
Redruth và Camborne tạo thành khu đô thị lớn nhất ở Cornwall. Trong lịch sử, Redruth là một thị trấn nhỏ bị lu mờ cho đến khi nhu cầu quặng đồng bùng nổ trong thế kỷ 18. Được bao quanh bởi các mỏ quặng đồng, Redruth nhanh chóng trở thành một trong những khu vực khai thác lớn nhất ở Anh. Vào cuối thế kỷ 19, ngành công nghiệp khai thác ở Cornish suy giảm. Nhiều thợ mỏ đã sang làm việc tại các cơ sở khai thác ở nước ngoài.

Cảnh quan khu mỏ Camborne và Redruth, Cornwall, Anh

Bảo tàng Edward Mine King

Bên trong bảo tàng

Tượng thợ mỏ thiếc tại Redruth (dựng năm 2008), Khu mỏ Camborne và Redruth, Cornwall, Anh
Mỏ Wheal Peevor - A5ii
Mỏ Wheal Peevor là mỏ đồng và thiếc nằm tại phía đông bắc của Redruth, Cornwall, Anh, được bắt đầu khai thác vào năm 1701. Mỏ có diện tích khoảng 4,8ha, song có trữ lượng quặng phong phú.
Ban đầu mỏ khai thác đồng, năm 1788 chuyển sang khai thác quặng thiếc ở sâu hơn. Ngoài ra, tại đây cũng khai thác quặng pyrit sắt từ năm 1872- 1877.
Năm 1888, có 300 lao động làm việc trong mỏ.
Mỏ đóng cửa vào năm 1889. Thời gian sau đó, mỏ được khai thác trở lại song không hiệu quả.
Tại đây, hiện còn tàn tích của 3 trạm bơm được sử dụng để bơm nước trong các hầm mỏ.


Tàn tích trạm bơm tại mỏ Wheal Peevor, Cornwall, Anh
Khu cảng Portreath - A5iii
Khu cảng Portreath (Portreath Harbour) là một khu dân cư và cảng cá trên trên bờ biển phía bắc của Cornwall. Cầu cảng Portreath được xây dựng vào năm 1713, được mở rộng vào năm 1846 và 1860.
Vào năm 1827, Portreath được coi là cảng quan trọng nhất của vùng mỏ Cornwall và West Devon, Anh; có vai trò quan trọng cho việc vận chuyển quặng đồng khai thác trong khu vực tới các khu xưởng đúc đồng ở lân cận (Swansea) vớ khả năng vận chuyển 100.000 tấn quặng đồng mỗi năm.
Tại đây hình thành một thị trấn cho người lao động cùng với việc xây dựng nhà thờ, khách sạn, trường học…
Năm 1878, một đợt bùng phát dịch tả đã gây ra cái chết của gần một nửa dân số.
Năm 1809, tuyến đường sắt đầu tiên ở Cornwall được xây dựng để liên kết các bến cảng với các mỏ đồng…và đóng cửa vào năm 1936.

Cảng Portreath Harbour, Cornwall, Anh

Khu dân cư ven cảng Portreath Harbour, Cornwall, Anh
Khu mỏ Gwennap, Nhà máy đúc thép Perran và Khu mỏ Kennall Vale – A6
Khu mỏ Gwennap, Nhà máy đúc thép Perran và Khu mỏ Kennall Vale là một quần thể nằm tại phía tây bắc Khu vực Di sản (N50 13 60.00 W5 9 0.00) có diện tích 3045ha, gồm 3 khu:

Phạm vi Di sản Khu mỏ Gwennap, Nhà máy đúc thép Perran và Khu mỏ Kennall Vale, Cornwall, Anh
Khu mỏ Gwennap - A6i
Khu mỏ Gwennap (Gwennap Mining District) là một thị trấn mỏ.
Trong thế kỷ 18,19, đây là khu khai thác mỏ đồng lớn nhất ở Cornwall. Sự phát minh máy hơi nước cho phép khai thác các mỏ ở độ sâu tới 810m.
Tại đây có 19 công trình cho trạm bơm, nghiền và vận chuyển đá đỏ; các tuyến tàu điện vận chuyển quặng đồng đi và than đến.
Khai thác mỏ đạt tới đỉnh cao nằm 1840 với 300 ngàn tấn đồng được khai thác từ năm 1819 – 1840, tạo vị thế cho nơi đây trở thành một trong những khu vực khoáng sản giàu có nhất trên thế giới.
Mỏ đóng cửa hoàn toàn vào năm 1998, kết thúc lịch sử 2000 năm khai thác mỏ tại khu vực Gwennap.

Một hố sụt nền do khai thác mỏ được sửa thành vườn tại Khu mỏ Gwennap, Cornwall, Anh
Nhà máy đúc thép Perran - A6ii
Nhà máy đúc thép Perran (Perran Foundry) nằm tại làng Perranarworthal tại Cornwall, Anh.
Công trình được xây dựng trên một địa điểm của một cơ sở luyện thiếc có vào năm 1791. Sau đó các mỏ thiếc giảm dần hoạt động vào năm 1870 và đóng cửa vào năm 1879 với việc mất 400 việc làm.
Nhà máy đúc thép Perran được hình thành vào năm 1880 với diện tích 1,6ha.
Ngoài xưởng đúc tại đây còn xây dựng cầu cảng Restronguet với khả năng tiếp cận cho các tàu 200 tấn.
Những năm sau này, phân xưởng đúc được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau và đóng cửa hoàn toàn vào năm 1986.
Hiện tại một phần phân xưởng được sử dụng như một bảo tàng về lịch sử công nghiệp.

Phế tích Nhà máy đúc thép Perran, Cornwall, Anh
Thung lũng Kennall- A6iii
Thung lũng Kennall (Kennall Vale) nằm dọc hai bên sông Kennall (River Kennall), tại Cornwall, Anh.
Đây là khu bảo tồn thiên nhiên và các di tích lịch sử công nghiệp nổi tiếng. Tại đây có 2 nhà máy sản xuất thuốc nổ phục vụ cho ngành khai thác mỏ, 2 nhà máy giấy, một nhà máy sợi dệt thảm len và vải, một số khu nhà ở cho công nhân.
Vào thời đại hoàng kim tại đây có tới 30 trạm máy hơi nước.


Phế tích công nghiệp tại Thung lũng Kennall Vale, Cornwall, Anh
Khu mỏ St Agnes - A7
Khu mỏ St Agnes (St Agnes Mining District) nằm tại tây bắc Khu vực Di sản (N50 18 0.00 W5 12 0.00), có diện tích 1225ha.
Khu mỏ St Agnes gồm mỏ thiếc Wheal Coates và Blue Hills.
Tại mỏ Blue Hills, các hoạt động khai thác hiện đại được sử dụng vào năm 1810 – 1897.
Tại mỏ Wheal Coates, các hoạt động khai thác có từ năm 1692. Mỏ hiện nay được mở cửa vào năm 1802 và đóng cửa vào năm 1889 khi giá thiếc giảm. Mỏ đóng cửa vào năm 1914. Vào thời kỳ đỉnh cao, có tới 140 lao động làm việc trong mỏ.
Một số mỏ đồng, thiếc và asen (thạch tín) còn tiếp tục hoạt động vào đầu thế kỷ 20. Đến những năm 1930, khai thác mỏ và các ngành công nghiệp liên quan tại đây gần như ngừng hoạt động.
Từ năm 1903 đến năm 1963, một ga đường sắt trên tuyến Perranporth đã hoạt động ở St Agnes.
Khu dân cư St Agnes được hình thành từ việc khai thác mỏ, trở thành một thị trấn với các khu vực nhà trọ cho công nhân mỏ tại địa phương và các khu vực liền kề.
Ngày nay, tại đây còn tồn tại nhiều tàn tích cảnh quan các mỏ thiếc, đồng, xưởng nghiền quặng, trạm bơm…

Phạm vi Di sản Khu mỏ St Agnes, Cornwall, Anh

Phế tích trạm bơm công nghiệp tại mỏ Wheal Coates, Khu mỏ St Agnes, Cornwall, Anh
Động cơ chạy bằng sức nước tại mỏ thiếc Blue Hills, Khu mỏ St Agnes, Cornwall, Anh

Ngôi nhà nhỏ của thợ mỏ tại thị trấn St Agne, Cornwall, Anh
Thung lũng Luxulyan và Khu Charlestown – A8
Thung lũng Luxulyan và Khu Charlestown nằm tại phía nam Khu vực Di sản (N50 21 0.00 W4 45 0.00), có quy mô nhỏ với diện tích 274ha, gồm 2 khu:

Di sản Thung lũng Luxulyan và Khu Charlestown, Cornwall, Anh
.
Thung lũng Luxulyan - A8i
Thung lũng Luxulyan (Luxulyan Valley) nằm dọc theo sông sông Par, nằm ở giữa quận Cornwall, Anh.
Vào đầu thế kỷ 19, đây là có mỏ đầu sâu nhất, trữ lượng lớn nhất và quan trọng nhất tại Cornwall, Anh.
Rừng trong thung lũng là nơi cung cấp nguồn than củi cho việc luyện kim.
Vào thời kỳ đỉnh cao, khu mỏ có 6 động cơ hợi nước và 17 động cơ bánh xe nước.
Vào năm 1820, tại đây xây dựng kênh Par nối với cảng Par Harbor. Ngoài ra, ba tuyến tàu điện vận chuyển các sản phẩm khai thác và chế biến ra cảng cũng được xây dựng.
Ngoài mỏ đồng và thiếc, tại đây còn có 2 mỏ đá granit.
Ngày nay, Thung lũng Luxulyan còn lưu lại nhiều tàn tích của các khu mỏ và các tuyến xe điện vận chuyển.

Cầu đường sắt chạy qua Thung lũng Luxulyan, Cornwall, Anh
.
Khu Charlestown - A8ii
Khu Charlestown là một ngôi làng và cảng trên bờ biển phía nam của Cornwall, Anh.
Cảng Charlestown tại đây được xây dựng vào năm 1799, tại một làng chài ven biển, ven núi Charles.
Cảng được xây dựng để tạo điều kiện thuận lợi cho việc vận chuyển đồng từ các mỏ gần đó.
Mỏ Crinnis Hill ở phía đông của làng xuất khẩu khoảng 40.000 tấn quặng đồng từ năm 1810 đến năm 1813.
Mỏ South Polmear ở phía tây và Charlestown United Mines ở phía bắc. Những doanh nghiệp này sử dụng một lực lượng lao động lớn, gồm 431 nam giới, 120 phụ nữ và 263 trẻ em vào năm 1838.
Khi các mỏ khai thác cạn kiệt và sản lượng sụt giảm, cảng được sử dụng để xuất khẩu cao lanh (Kaolinite) được khai thác từ các mỏ trong khu vực.
Đến năm 1911, dân số Charlestown tăng lên 3.184 người.
Ngày nay, Charlestown là một điểm du lịch hấp dẫn bởi các tàn tích công nghiệp, công trình kiến trúc và biển.

Nhà thờ tạiThị trấn Charlestown, Cornwall, Anh

Bến cảng tại Thị trấn Charlestown, Cornwall, Anh
.
Khu mỏ Caradon - A9
Khu mỏ Caradon (Caradon Mining District) là một khu vực mỏ khai thác đồng và thiếc, nằm tại phía đông Khu vực Di sản (N50 30 0.00 W4 25 60.00), thuộc khu Caradon, quận Cornwall, Anh; có diện tích 1436ha.
Việc khai thác đồng tại đây chấm dứt vào năm 1890, kéo dài trong khoảng 50 năm.
Tại đây, trong quá trình khai mỏ cũng dần hình thành khu dân cư mỏ Caradon và trở thành trung tâm hành chính cho các khu mỏ trong vùng.
Khu mỏ còn lưu lại tàn tích của các nhà xưởng, ống khói, các gò đất đá thải từ các mỏ khai thách quặng đồng và tuyến đường ray vận chuyển quặng Liskeard và Caradon; đặc biệt là tàn tích trạm bơm với động cơ lớn cuối cùng được sản xuất tại Cornwall (1907) phục vụ mỏ Phoenix United.
Phạm vi Di sản Khu mỏ Caradon, Cornwall, Anh

Cảnh quan Khu mỏ Caradon, Cornwall, Anh
Khu thung lũng Tamar và Khu mỏ Tavistock – A10
Khu thung lũng Tamar và Khu mỏ Tavistock, nằm tại phía đông Khu vực Di sản (N50 31 0.00 W4 13 0.00), có diện tích 4164ha, tại khu West Devon, quận Devon Anh, gồm 2 khu:
Phạm vi Di sản Khu thung lũng Tamar và Khu mỏ Tavistock, Devon Anh
|