Thông tin chung:
Công trình: Nhà thờ Canterbury, Tu viện St Augustine và Nhà thờ St Martin (Canterbury Cathedral, St Augustine's Abbey, and St Martin's Church)
Địa điểm: Kent, England (N51 16 48 E1 4 60)
Thiết kế kiến trúc:
Quy mô: Diện tích Di sản 18,17 ha
Năm hình thành:
Giá trị: Di sản thế giới (năm 1988; hạng mục i, ii, vi)
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len (United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland) thường được gọi là Vương quốc Anh (United Kingdom) nằm ở ngoài khơi bờ biển phía tây bắc lục địa châu Âu.
Vương quốc Anh bao gồm đảo Anh, phần đông bắc của đảo Ireland.
Vương quốc Anh bao gồm bốn quốc gia: Anh, Scotland, Wales và Bắc Ireland; thủ đô lần lượt là London,
Edinburgh, Cardiff và Belfast.
Bắc Ireland có chung biên giới trên bộ với Ireland. Ngoài biên giới trên bộ, Vương quốc Anh được bao quanh bởi Đại Tây Dương, gồm biển Bắc ở phía đông, eo biển Manche ở phía nam, biển Celtic ở phía tây nam.
Vương quốc Anh có diện tích 242.500 km2; dân số 67 triệu người (năm 2020); thủ đô và thành phố lớn nhất của cả vương quốc là London.
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len còn có một số lãnh thổ hải ngoại và các lãnh thổ còn đang tranh chấp.
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len có một lịch sử phát triển lâu đời, từ khoảng 30000 năm trước đây; là quốc gia công nghiệp hóa đầu tiên trên thế giới; cường quốc đứng đầu thế giới trong thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20.
Ngày nay, Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland vẫn là một đại cường quốc với các ảnh hưởng đáng kể về kinh tế, văn hóa, quân sự, khoa học và chính trị trên quy mô toàn cầu.
Bản đồ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len; vị trí thành phố Kent
Tính đến năm 2020, nước Anh ngoài Vùng Luân Đôn (Greater London) và đảo Scilly (Isles of Scilly) được chia thành 82 hạt (County) đô thị và không đô thị (Metropolitan and non-metropolitan counties).
Kent là một hạt ở đông nam nước Anh và là một trong những hạt bao quanh thành phố Luân Đôn. Kent có 12 chính quyền địa phương, trong đó có thành phố Canterbury, diện tích 308,84km2, dân số 0,165 triệu người.
Thành phố Canterbury còn có tầm quan trọng như một trung tâm hành hương liên quan đến Thánh Augustine (sinh đầu thế kỷ thứ 6, mất năm 604). Năm 597, Augustine được Giáo hoàng La Mã Gregory I (trị vì 590 – 604) phái đến Anh để cải đạo cho người Anglo-Saxon (Anglo-Saxon England, nước Anh thời Trung cổ, tồn tại thế kỷ 5 – 11). Ông trở thành Tổng giám mục đầu tiên của Canterbury, sáng lập Giáo hội Anh và sau này được phong thánh. Ngoài ra, đây cũng là nơi liên quan đến Đức Tổng Giám mục Thomas Becket (tại vị năm 1162- 1170) bị giết hại và sau đó được phong thánh.
Tại Canterbury có một cụm di tích tôn giáo nổi tiếng: Nhà thờ Canterbury, Tu viện St Augustine và Nhà thờ St Martin.
Nhà thờ Christ Church tại Canterbury (Christ Church Cathedral Canterbury) là một sự pha trộn mang hơi thở của kiến trúc Romanesque và Gothic; là nơi ngự trị của người đứng đầu Giáo hội Anh trong gần 5 thế kỷ.
Kề liền Nhà thờ Christ Church là Nhà thờ St Martin (St Martin’s Church) và tàn tích của Tu viện St Augustine (St Augustine’s Abbey).
Nhà thờ St Martin, tàn tích của Tu viện St Augustine và Nhà thờ Christ Church phản ánh những cột mốc quan trọng trong lịch sử Cơ đốc giáo ở Anh.
Các di tích này phản ánh bằng hình thức hữu hình việc Thánh Augustine (Tổng giám mục đầu tiên của Canterbury, sáng lập Giáo hội Anh) đưa Cơ đốc giáo vào miền nam nước Anh, bắt đầu tại Nhà thờ St Martin, nơi Hoàng hậu Bertha xứ Kent (vợ Vua Aethelberht) đã tôn thờ và dẫn đến sự cải đạo của Vua Aethelberht Ethelbert.
Các di tích cũng phản ánh: Những thay đổi liên tiếp của kiến trúc phù hợp với vai trò phát triển của thành phố Canterbury như là trung tâm tôn giáo ở Anh, là sự thích nghi của các tòa nhà La Mã, sự phát triển của tòa nhà Anglo-Saxon bằng gạch và đá, cùng sự nở rộ của phong cách Romanesque và Gothic; Sự phát triển dưới thời Tổng giảm mục Augustine và các tu sĩ đến từ Rôma, chủ nghĩa tu viện Benedictine. Tất cả đã lan truyền trên khắp nước Anh và có một tác động sâu sắc đến xã hội Anh.
Tại các tu viện, việc viết, sao chép các bản thảo (Abbey scriptorium) biến nơi đây trở thành một trong những trung tâm lớn của xuất bản sách (thời chưa có máy in) và ảnh hưởng của nó đã vượt xa ranh giới của vương quốc Kent (Kingdom of Kent, là một vương quốc Anglo-Saxon, tồn tại năm 455–871) và vương quốc Northumbria (Kingdom of Northumbria, là một vương quốc Anglo-Saxon, ở vùng ngày nay là miền Bắc nước Anh và đông nam Scotland, tồn tại năm 654- 954).
Sự phát triển về văn học, giáo dục và học thuật bên trong các tu viện làm cho thành phố Canterbury trở thành trung tâm học tập quan trọng nhất trong vương quốc.
Nhà thờ Canterbury trở thành nơi ngự trị của nhà lãnh đạo Giáo hội Anh. Nhờ sự cúng dường của một số lượng lớn khách hành hương đã gia tăng sự giàu có và quyền lực của Nhà thờ Canterbury.
Nhà thờ Canterbury, Tu viện St Augustine và Nhà thờ St Martin, tại Kent, Anh được UNESCO tôn vinh là Di sản thế giới (năm 1988) với tiêu chí:
Tiêu chí (i): Nhà thờ Christ Church, đặc biệt là các phần phía đông, là một công trình sáng tạo nghệ thuật độc đáo, một tuyệt tác về tài năng sáng tạo của con người. Vẻ đẹp của kiến trúc được tôn lên nhờ một loạt các cửa sổ kính màu đặc biệt, sớm tạo thành bộ sưu tập phong phú nhất ở Vương quốc Anh.
Tiêu chí (ii): Ảnh hưởng của tu viện dòng Benedictine tại Tu viện St Augustine có vai trò quyết định trong suốt thời Trung cổ ở Anh. Ảnh hưởng Tu viện trung tâm này và hệ thống sao chép, lưu giữ văn bản (scriptorium) của nó đã vượt xa ranh giới của vương quốc Kent và vương quốc Northumbria.
Tiêu chí (vi): Nhà thờ St Martin, Tu viện St Augustine và Nhà thờ Canterbury có liên quan trực tiếp và hữu hình với lịch sử lan truyền Cơ đốc giáo đến các vương quốc Anglo-Saxon.
Phạm vi Khu vực Di sản Nhà thờ Canterbury, Tu viện St Augustine và Nhà thờ St Martin, tại Kent, Anh
Nhà thờ Canterbury
Nhà thờ Canterbury (Canterbury Cathedral), nằm tại phía tây của Khu vực Di sản (N51 16 48.00 E1 4 59.60); diện tích: 9,15ha.
Nhà thờ Canterbury ở Canterbury, Kent, là một trong những công trình kiến trúc Thiên chúa giáo lâu đời và nổi tiếng nhất ở Anh. Đây là nhà thờ chính tòa của Tổng giám mục Canterbury, lãnh đạo của Giáo hội Anh và của Hiệp thông Anh giáo trên toàn thế giới (Anglican Communion) với 85 triệu thành viên, là nhánh Cơ đốc giáo (Christian Denomination) lớn thứ ba sau Giáo hội Công giáo (Catholic Church) và Chính thống giáo Đông phương (Eastern Orthodox Church).
Nhà thờ Canterbury được thành lập vào năm 597, là trụ sở của Cơ đốc giáo Anh.
Nhà thờ bị hư hại nặng trong cuộc đột kích của Đan Mạch vào Canterbury năm 1011. Đức Tổng Giám mục Alphege (tại vị 1006 – 1012) bị bọn cướp bắt làm con tin và bị giết hại.
Nhà thờ bị hỏa hoạn thiêu rụi vào năm 1067, một năm sau Cuộc chinh phạt nước Anh của người Norman (Công quốc Normandy/ Duchy of Normandy, tồn tại năm 911–1259 / 1469).
Việc xây dựng lại bắt đầu vào năm 1070 dưới thời tổng giám mục Norman đầu tiên, Lanfranc (tại vị năm 1070–1077). Ông đã dọn sạch những tàn tích cũ và xây dựng lại nhà thờ theo một thiết kế gần giống với Tu viện Saint-Étienne ở Caen, Normandy, Pháp, là một tu viện Benedictine (Dòng Thánh Benedictines/ Order of Saint Benedict). Đây là nơi trước đây, Lanfranc là tu viện trưởng.
Vào năm 1096, đầu phía đông đã bị phá bỏ và thay thế bằng một nhánh phía đông, tăng gấp đôi chiều dài của Nhà thờ. Tòa nhà có một hầm mộ lớn phía dưới và được trang trí công phu. Công việc hoàn thành vào năm 1126. Tòa nhà mới mang hình thức của một nhà thờ hoàn chỉnh; đầu phía đông có hình bán nguyệt với ba nhà nguyện mở ra hiên. Tương tự như nhiều nhà thờ kiểu Gothic khác, nội thất của Nhà thờ Canterbury được trang trí rất phong phú với cửa sổ kính màu và các những bức tranh nhiều màu trên, tường và trần nhà.
Một thời khắc quan trọng trong lịch sử của nhà thờ là vụ giết hại tổng giám mục Thomas Becket vào năm 1170, bởi các hiệp sĩ của Vua Henry II (Vua Anh, trị vì năm 1154- 1189). Ngay sau khi qua đời ông được Giáo hoàng phong thánh. Sự tôn kính Becket đã biến nhà thờ thành một nơi hành hương. Từ đây dẫn đến nhu cầu phải mở rộng tòa nhà và quy mô đất nhờ nguồn thu từ những người hành hương.
Từ năm 1165, phù hợp với nguyên tắc bố cục chung cho cơ sở tôn giáo dòng Benedictine, nhiều hạng mục công trình được xây dựng: Phía bắc Nhà thờ Canterbury là một tu viện và các tòa nhà dành cho đời sống tu viện (chuồng ngựa, kho thóc, nhà kho, tiệm bánh mì, nhà máy bia và tiệm giặt, nơi sinh sống của người nhà các tu sĩ và các cơ sở hỗ trợ người nghèo); phía đông và phía tây là các công trình dành cho tiếp đón khách; phía đông là bệnh xá với nhà nguyện riêng.
Năm 1174, Nhà thờ được xây dựng lại sau một trận hỏa hoạn.
Năm 1180 - 1184, thay cho nhà nguyện cũ, Nhà nguyện Trinity (Trinity Chapel) được xây dựng lại, là nơi thờ Thánh Thomas Becket và đặt hầm mộ của ông (Đền thờ Thánh Becket bị giỡ bỏ vào năm 1538). Ngoài ra tại đây còn xây thêm các nhà nguyện khác để lưu giữ các di vật của Thánh Becket, như Nhà nguyện Corona còn gọi là “Vương miện của Becket” (“Becket's Crown”).
Năm 1382, Nhà thờ bị hư hại nghiêm trọng bởi một trận động đất. Từ cuối thế kỷ 14, một số phần trong Nhà thờ đã được xây dựng lại với một vài thay đổi trong cấu trúc xây dựng, trong đó có các tòa tháp và trang trí các mái vòm.
Henry VIII (vua nước Anh, trị vì năm 1509 – 1547), do bất đồng với Giáo hoàng Clement VII (Giám mục của giáo phận Roma, Ý và đứng đầu Giáo hội Công giáo, tại vị 1523- 1534), đã khởi xướng cuộc Cải cách ở Anh (English Reformation), tách Giáo hội Anh ra khỏi thẩm quyền của Giáo hoàng. Ông tự bổ nhiệm mình là Thủ lĩnh Tối cao của Giáo hội Anh và giải tán các tu viện và nhà thờ.
Trong thời kỳ Giải thể các Tu viện (Dissolution of the monasteries), từ năm 1536 – 1541, các tu viện, nhà thờ tại Anh, xứ Wales và Ireland đều bị giải thể, tài sản bị sung công. Nhà thờ Canterbury bị giải tán và trở thành một trường đại học thế tục. Đền thờ St Thomas Becket bị phá hủy và nhiều di tích bị biến mất.
Vào năm 1642–1643, trong cuộc Nội chiến Anh (English Civil War, kéo dài năm 1642 – 1651), nhiều biểu tượng của Nhà thờ (tượng, cánh cổng) bị phá hủy.
Những năm sau này, Nhà thờ Canterbury tiếp tục được phục hồi, cải tạo. Có tới 53 bức tượng được lắp đặt vào năm 1860. Đây là tượng đại diện những nhân vật khác nhau có ảnh hưởng đến lịch sử phát triển Nhà thờ Canterbury và nhà thờ Anh, như các vị thánh, giáo sĩ, thành viên hoàng gia và nhà thần học. Các tháp xây dựng ban đầu cũng được thay thế để đảm bảo an toàn vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20.
Trong Chiến tranh Thế giới 2, chỉ có thư viện bị phá hủy. Sau đó đã được phục hồi.
Ngày nay, Nhà thờ Canterbury còn được sử dụng làm một trong những địa điểm tổ chức các buổi lễ tốt nghiệp của Đại học Kent và Đại học Canterbury Christ Church.
Tổng mặt bằng quần thể Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Phối cảnh tổng thể quần thể Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh; nhìn từ phía nam
Phối cảnh tổng thể quần thể Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh; nhìn từ phía tây bắc
Sơ đồ mặt bằng quần thể Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Sơ đồ mặt bằng quần thể Nhà thờ Canterbury, Kent, qua bản vẽ cấp nước (của Robert Willis, năm 1868)
Nhà thờ
Lối vào sân phía trước Nhà thờ chính thông qua Cổng Christchurch (Christchurch Gate), tại phía tây nam Nhà thờ. Phía trên cổng có tượng Chúa Kitô mới (1990), thay thế bản gốc đã bị phá hủy vào năm 1643.
Cổng Christchurch với tượng Chúa Kitô mới, dẫn vào sân Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Nhà thờ Canterbury, bố cục theo hướng đông tây; Lối vào chính vào từ phía tây.
Nhà thờ hiện tại có mặt bằng phức tạp, là sự mở rộng trong nhiều giai đoạn.
Khối nhà thờ dài khoảng 160m, rộng 47m, chiều cao trung bình 24m. Mỗi mặt trong bốn mặt chính của nhà thờ đều là những thành tựu nổi bật của kiến trúc và nghệ thuật.
Phía tây của Nhà thờ là Sảnh hiên (Narthex) là một khối không gian trùng với nhịp giữa. Hai bên là hai tháp chuông.
Gian Hội trường (Nave) gồm 8 bước cột và 3 nhịp nhà. Nhịp giữa rộng và cao. Hai nhịp hai bên (North Aisle of Nave; South Aisle of Nave) nhỏ và thấp hơn; Giới hạn nhịp giữa và nhịp hai bên là hai hàng 7 cột. Hai nhịp hai bên có các hệ khung sườn (Flying Buttress) để nhận tải trọng xiên từ mái vòm và chuyển thành tải trọng đứng, truyền xuống móng thông qua các trụ tường lớn (Buttess Pies).
Gian chính Hội trường (Nave) giao với Gian ngang (Transept) tạo cho mặt bằng Nhà thờ có hình một cây Thánh giá (chữ thập). Hình chữ thập này nhô cao lên so với mái của các gian bên. Giao của hình chữ thập là một tháp chuông (Tower) hình vuông cao vượt lên cao khỏi mái với chiều cao đến 72m.
Tại đầu của Gian ngang phía bắc là nơi Thánh St. Thomas Becket bị giết hại. Kề liền bên cạnh là Nhà nguyện Đức bà (Lady Chapel).
Tại đầu của Giang ngang phía nam là Nhà nguyện Thánh Michael (St Michael's Chapel).
Toàn bộ gian Hậu đường (Apse), gồm Không gian nghi lễ (Sanctuary) và Ban thờ (High Altar) đã bị phá hủy để thêm vào một phần mới, gồm: Gian Hợp xướng (Choir) với 9 bước cột và 3 nhịp nhà, tương tự như phần phía tây.
Gian Hợp xướng (Choir) mới giao với Gian ngang (Transept) mới tạo cho mặt bằng Nhà thờ có hình một cây Thánh giá (chữ thập) thứ hai. Tại Gian ngang thứ hai có thêm hai tháp nhỏ, tạo cho Nhà thờ có tổng cộng 5 tháp.
Trung tâm mới của Nhà thờ là gian Chính điện (Presbytery) và Bàn thờ (High Altar). Phía sau Ban thờ là Nhà nguyện Trinity (Trinity Chapel/ Nhà nguyện Chúa Ba ngôi). Phía dưới Nhà nguyện Trinity là hầm mộ của Thánh Thomas Becket (Tomb of the Becket Shrine) từ năm 1220 – 1538.
Bao quanh Nhà nguyện Trinity là một hành lang (Ambulatory) được giới hạn bởi hàng cột. Hành lang này cũng có các hệ khung sườn (Flying Buttress) tương tự như tại hai nhịp bên của Hội trường (Nave).
Dọc theo Hành lang (Ambulatory) bao quanh Nhà nguyện Trinity có nhiều nhà nguyện, nhà kho: Tại phía bắc có Nhà nguyện Thánh Andrew (St Andrew's Chapel) và Kho bạc (Treasury); Tại phía nam có Nhà nguyện Thánh Anselm (St Anselm's Chapel); Tại phía đông có Nhà nguyện Corona còn gọi là “Vương miện của Becket” (“Becket's Crown”).
Dọc theo các bức tường tại Chính điện (Presbytery) có nhiều hầm mộ của các vị tổng giám mục.
Trong suốt quá trình cải tạo lại, hình dạng cửa sổ vòm không thay đổi. Một số chi tiết được thay thế theo phong cách Gothic, với các mái vòm nhọn, vòm có sườn và hệ khung sườn để nhận tải trọng xiên từ mái (Flying Buttress). Vật liệu xây dựng sử dụng đá vôi và đá cẩm thạch.
Một số cửa sổ kính màu sớm nhất trong nhà thờ có niên đại từ cuối thế kỷ 12, trong khi những cửa sổ khác xây dựng trong những năm gần đây.
Nội thất bên trong Nhà thờ thu hút bởi ánh sáng rực rỡ chiếu qua cửa sổ kính màu và những bức tranh nhiều màu sắc trên tường và trần nhà.
Sơ đồ mặt bằng Nhà thờ Canterbury với việc mở rộng về phía đông, Kent, Anh
Sơ đồ cấu trúc xây dựng Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Phối cảnh Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Gian Hợp xướng nhìn về phía gian Hội trường, Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Gian Hợp xướng nhìn về phía gian Thánh địa, Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Gian Chính điện, Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Bên trong Nhà nguyện Corona, Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Trang trí mái vòm bên trong Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Kính màu trong Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Tu viện
Tu viện (Cloisters) là nhóm các tòa nhà dành cho đời sống của các tu sĩ. Tu viện nằm tại phía bắc của Nhà thờ Canterbury, gồm một sân trong và các công trình bao quanh sân trong.
Sân trong Tu viện có mặt bằng hình vuông, phía trong là một hành lang mỗi chiều có 9 cột, bao quanh một sân cỏ rộng. Bên trong sân có một vài ngôi mộ.
Phía nam sân trong là Nhà thờ Canterbury.
Phía bắc và tây sân trong là bức tường đặc.
Phía đông sân trong gồm các công trình:
Nhà chương hay Nhà hội họp của các tu sĩ (Chapter House), dài 44m, rộng 7,6m, chứa được 55 chỗ ngồi;
Thư viện chính (Library), là nơi lưu giữ khoảng 30.000 cuốn sách và tập sách nhỏ được xuất bản trước thế kỷ 20 và khoảng 20.000 cuốn sách và tạp chí sau này. Từ Thư viện chính có một hành lang dẫn đến Thư viện Howleiana (Bibliotheca Howleiana); kề liền là Tháp nước hay Tháp nhà vệ sinh hình tròn (Water tower/ Circular lavatory tower). Từ đây có một hành lang dẫn đến Gian ngang (Transept) thứ hai của Nhà thờ Canterbury.
Trên gờ mái vòm của hành lang bao quanh sân trong Tu viện có gắn các huy hiệu biểu tượng của gia đình, cơ sở tôn giáo và cá nhân.
Phía bắc và đông của Tu viện là nơi bố trí ký túc xá, trạm xá, nhà nguyện trạm xá, kho thóc, chuồng ngựa, tiệm bánh mì, nhà máy bia và tiệm giặt; là nơi sinh sống của các gia nhân tư sĩ và là nơi hỗ trợ người nghèo.
Sân trong Tu viện tại Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Hành lang bao quanh sân trong Tu viện tại Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Hình ảnh các biểu tượng gắn trên mái tại hành lang bao quanh sân trong Tu viện tại Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Cửa sổ kính màu trong Nhà chương của Tu viện tại Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Di tích Tháp nước của Tu viện tại Nhà thờ Canterbury, Kent, Anh
Tu viện St. Augustine
Tu viện St. Augustine (St. Augustine's Abbey), nằm tại giữa của Khu vực Di sản (N51 16 43.60 E1 5 13.50); diện tích 8,42ha.
Tu viện St. Augustine là một tu viện Benedictine (Dòng Thánh Benedictines/ Order of Saint Benedict) tại Canterbury, Kent, Anh. Đây là công trình tôn giáo quan trọng duy nhất ở Vương quốc Kent (Anglo-Saxon kingdom of Kent, tồn tại năm 455–871), là một trường học truyền giáo và phát triển mạnh mẽ việc dạy kiến thức cổ điển và tiếng Anh.
Tu viện được thành lập vào năm 598, bởi Tổng giám mục Augustine (Tổng giám mục đầu tiên của Canterbury, sáng lập Giáo hội Anh và sau này được phong thánh). Vua của Kent vào thời điểm này là Aethelberht (Ethelbert, trị vì năm 589 – 616) và vợ ông, Hoàng hậu Bertha (năm 565- 601, là người theo đạo Thiên chúa) đã trao đất và hỗ trợ kinh phí để xây dựng Tu viện.
Tu viện ban đầu là một khuôn viên, bên trong chứa các tòa nhà, nghĩa trang chính của tu viện, vườn nho, vườn cây ăn quả và vườn hoa.
Nhà thờ chính và đầu tiên của Tu viện được xây dựng dành riêng cho Thánh Peter và Thánh Paul. Sau này, tại đây xây dựng bổ sung thêm hai nhà thờ nữa, dành cho Đức Mẹ Đồng trinh và Thánh Pancras.
Năm 959- 988, Tu viện được mở rộng và xây dựng lại để phù hợp với Dòng tu Benedictine. Kể từ năm 978, Tu viện thờ thêm Thánh Augustine và từ đó được gọi là Tu viện St. Augustine.
Toàn bộ các công trình xây dựng trong giai đoạn thế kỷ 6 – 10 hiện chỉ còn lại tàn tích nằm trong nền đất, đang được khai quật, khám phá.
Năm 1066, người Norman chinh phục thành phố. Tại Tu viện St. Augustine, các tòa nhà đã được tái tạo hoàn toàn theo hình thức của một tu viện Norman Benedictine điển hình. Đến năm 1100, tất cả các tòa nhà ban đầu được cải tạo lại theo phong cách Romanesque.
Tu viện được xây dựng lại sau một trận hỏa hoạn lớn vào năm 1168.
Từ khoảng năm 1250, cùng với sự thịnh vượng của thành phố Canterbury, Tu viện, cổng và các công trình phụ trợ (kho, bếp) đã được xây dựng lại hoàn toàn; một nhà nghỉ của Tổng giám mục và một hội trường lớn đã được xây dựng bổ sung. Vào đầu thế kỷ 14, Tu viện được mở rộng về quy mô đất đai để xây dựng nơi làm việc và nơi ở của quản lý, một nhà máy bia, tiệm bánh và một vườn nho có tường bao quanh.
Theo thời gian, Tu viện St Augustine có được một thư viện lớn bao gồm văn bản tôn giáo và thế tục. Đây cũng là nơi lưu giữ một số lượng lớn các bản thảo của các vở kịch.
Trong thời kỳ Cải cách ở Anh, việc giải thể các Tu viện (Dissolution of the monasteries), từ năm 1536 – 1541, đã kết thúc hơn 900 năm tồn tại của Tu viện St. Augustine. Trong suốt thời gian còn lại của triều đại Henry VIII (vua nước Anh, trị vì năm 1509 – 1547), Tu viện St Augustine được chuyển đổi thành nơi ở của hoàng gia. Tuy nhiên, ở các phần khác của tu viện, việc tháo dỡ và bán vật liệu bắt đầu vào năm 1541. Thư viện, chứa 2.000 bản thảo, đã bị phá hủy và kho báu bị cướp bóc.
Từ năm 1770 đến năm 1844, một nhà máy bia hoạt động trong khuôn viên Tu viện.
Năm 1804, một phần của đất của Tu viện được chia thành nhiều lô và bán.
Năm 1822, tháp Ethelbert, tháp còn lại của Tu viện thời Norman, đã bị gỡ xuống.
Kể từ năm 1848, một phần của địa điểm đã được sử dụng cho việc thành lập Trường cao đẳng truyền giáo St. Augustine (St Augustine’s College). Trường hoạt động cho đến năm 1947, sau đó được chuyển đổi thành Trường học của Nhà vua (Trường King's School, Canterbury).
Tổng mặt bằng Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Sơ đồ các di tích chính tại Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Phổi cảnh tổng thể Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Phối cảnh phục dựng Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh vào thế kỷ 14
Tu viện St. Augustine là một quần thể với nhiều di tích:
Cổng Tu viện
Tu viện St. Augustine hiện có 2 cổng: Cổng Chính (Main Gateway) và Cổng Nghĩa trang (Cemetery Gate).
Cổng Chính (Great Gate / Main Gateway) hay Cổng Fyndon (Fyndon Gate) nằm tại phía tây Tu viện St Augustine. Công trình hiện tại được xây dựng lại năm 1301 – 1309, bởi Tu viện trưởng Fyndon (Abbot Thomas de Fyndon, tại vị năm 1283- 1309).
Cổng có mặt bằng hình vuông. Hai bên phía ngoài có hai tháp cao hình bát giác, được trang trí cầu kỳ với những bức tượng và gờ trang trí; Hai bên phía trong có hai tháp nhỏ.
Căn phòng phía trên lối vào là phòng ngủ của Tu viện, đã từng được Hoàng gia Anh sử dụng.
Phía trước Cổng là một khoảng xanh trải dài mang tên Lady Wotton's Green với bức tượng của Vua Aethelberht (trị vì năm 589 – 616), là vị vua Anh đầu tiên cải đạo sang Cơ đốc giáo) và Hoàng hậu Bertha (năm 565- 601),người có ảnh hưởng đến việc Cơ đốc giáo hóa nước Anh Anglo-Saxon và được phong thánh.
Cổng Fyndon bị bom Đức trong Chiến tranh thế giới 2 bị hư hại và được xây dựng lại.
Hiện tại, Cổng là lối dẫn vào chính sân Trường học của Nhà vua (King's School, Canterbury), liền kề với Tu viện.
Phối cảnh vị trí Cổng Fyndon và Cổng Nghĩa trang (góc trên bên phải ảnh); Dải cây xanh bố trí tượng Vua Aethelberht và Hoàng hậu Bertha (góc dưới bên phải ảnh), Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Mặt trước Cổng Fyndon, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Tượng Vua Aethelberht và Hoàng hậu Bertha, tại dải cây xanh phía trước Cổng Fyndon, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Cổng Nghĩa trang (Cemetery Gate) nằm tại tây nam Tu viện St Augustine. Cổng nhỏ hơn, chỉ có hai tháp hai bên và ít trang trí công phu hơn so với Cổng Chính.
Mặt trước Cổng Nghĩa trang, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Tàn tích Nhà thờ của Tu viện
Tu viện St. Augustine còn lưu lại tàn tích của 3 nhà thờ.
Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul (Church of St. Peter and St. Paul) của Tu viện St. Augustine nằm tại trung tâm của quần thể Tu viện St. Augustine, hiện chỉ còn lại phần móng. Tàn tích móng của Nhà thờ cho thấy:
Nhà thờ có bố cục theo hướng đông – tây. Lối vào chính tại phía tây.
Sảnh hiên (Narthex) rộng, hai bên là hai tháp chuông, Ethebert’s Tower tại phía bắc và Augustine’s Tower tại phía nam.
Gian Hội trường (Nave) gồm 3 nhịp nhà với 9 bước cột và 3 nhịp nhà. Nhịp giữa rộng và cao. Hai nhịp hai bên nhỏ và thấp hơn; Giới hạn nhịp giữa và nhịp hai bên là hai hàng cột. Phía nam gian Hội trường có Nhà nguyện
Charnel (Charnel Chapel).
Gian Hợp xướng (Choir) gồm 1 bước cột và 2 nhịp nhà, nối tiếp gian Hội trường.
Tại đây có một không gian ngầm mang tên Wulfric’s Rotunda, là một bức tường tròn, được xây dựng bởi Tu viện trưởng Wulfric the Elder (trụ trì năm 990–1006).
Gian chính Hội trường (Nave) và gian Hợp xướng (Choir) giao với Gian ngang (Transept) tạo cho mặt bằng Nhà thờ có hình một cây Thánh giá (chữ thập). Mái hình chữ thập này nhô cao lên bằng với mái nhịp giữa của gian Hội trường. Giao của mái chữ thập là một tháp hình vuông, nhô cao hẳn lên so với mặt mái.
Trung tâm của Nhà thờ, phía sau gian Hợp xướng là Không gian nghi lễ hay Thánh địa (Presbytery/ Sanctuary) và Ban thờ (High Altar) Thánh Peter và Thánh Paul. Phân chia không gian Hợp xướng và Ban thờ là các bức tường ngăn (Site of Pulpitum).
Bao quanh Không gian nghi lễ (Thánh địa) là một hành lang (Ambulatory) được giới hạn bởi hàng cột dày. Bên trong Thánh địa có một hàng hai dãy cột, mỗi dãy có 5 cột.
Phía dưới Thánh địa (Presbytery) có các hầm mộ (Crypt). Phía sau Ban thờ là các hốc tròn, là nơi thờ của một số Thánh như St. John the Evangelist; Our Lady of the Angels; St. Thomas the Apostle; St. John the Evangelist…
Sơ đồ mặt bằng Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Phối cảnh Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh vào thế kỷ 14
Tàn tích Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Tàn tích móng không gian ngầm mang tên Wulfric’s Rotunda, Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul, Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Nhà thờ Đức Mẹ Đồng trinh (Laydy Chapel) là một nhà thờ nhỏ, như một nhà nguyện,nằm kề liền phía đông của thờ Thánh Peter và Thánh Paul. Công trình được xây dựng vào thế kỷ 15- 16. Công trình chỉ còn tàn tích móng của một ngôi nhà có 3 nhịp với 4 bước gian. Nhịp giữa rộng và cao. Hai nhịp hai bên nhỏ và thấp hơn. Dọc theo hai bên tường nhà là các bổ trụ tượng dày.
Nhà thờ Thánh Pancras (Chapel of St. Pancras), được xây dựng từ giữa thế kỷ 8 - 10, dành riêng cho Thánh Pancras. Đây là một nhà thờ nhỏ, nằm tại phía đông Nhà thờ Đức Mẹ Đồng trinh. Tàn tích móng của công trình cho thấy: Công trình có bố cục theo hướng đông – tây. Lối vào chính từ phía tây, gồm 3 không gian chính: Sảnh hiên (Narthex) là một khối không gian nhỏ. Gian Hội trường (Nave) là một không gian một nhịp. Phía nam của Hội trường là Nhà nguyện St. Anne (St Anne's Chapel), được xây dựng vào năm 1360. Bên trong là lăng mộ của Trụ trì Ralph Bourn (tại vị 1309 – 1334) và Trụ trì Thomas Colwelle (tại vị năm 1349 – 1375).
Không gian nghi lễ hay Thánh địa (Presbytery/ Sanctuary) và Ban thờ (High Altar) Thánh Pancras là một không gian mặt bằng chữ nhật có bề rộng gian nhỏ hơn so với Hội trường. Phía đông của Thánh địa vẫn còn lưu lại một mảng tường với cửa sổ dạng vòm.
Tàn tích Nhà thờ Đức Mẹ Đồng trinh (bên trái ảnh) và Nhà thờ Thánh Pancras (bên phải ảnh), Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Tu viện
Đây là nhóm các tòa nhà dành cho đời sống tu viện (Cloister) bao gồm các công trình bao quanh sân trong, hiện phần lớn chỉ còn lại tàn tích móng và tường.
Sân trong Tu viện có mặt bằng hình vuông. Giữa Sân trong là tàn tích một bồn chứa nước hình tròn.
Phía nam của Sân trong là tàn tích Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul.
Phía bắc Sân trong còn vết tích của Tháp nước (Water Tower) hình bát giác và tàn tích móng của Nhà ăn của Tu viện (Refectory). Kề liền đó là tàn tích Nhà bếp (Monastic Kitchen), Ký túc xá (Dormitory) và Nhà họp của Trụ trì tu viện (Abbot's Hall, được phục hồi và sử dụng làm Thư viện Trường Cao đẳng truyền giáo St. Augustine (St. Augustine’s College Library).
Phía tây của Sân trong là tàn tích Nhà ở (Abbot's Lodgings), Phòng họp (Abbot's Chapel) và Phòng khách của Trụ trì tu viện (Abbot's Parlour).
Phía đông Sân trong là tàn tích nhà Hội họp hay Nhà chương của các tu sĩ (Chapter House) và Kho bạc hay Kho chứa đồ tế lễ (Treasury).
Kề liền phía đông của Tu viện, nối với Tu viện qua một hành lang (Passage) là khu vực Trạm xá gồm Phòng khám bệnh (Infirmary Hall) và Nhà nguyện của Trạm xá (Infirmary Chapel). Hiện tại, Trạm xá đã bị xóa bỏ hoàn toàn, thay vào đó là một sân thể thao.
Sân trong Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Trường cao đẳng truyền giáo St. Augustine, Canterbury
Trường cao đẳng truyền giáo St. Augustine (St Augustine’s College) nằm tại phía tây Khu vực Di sản, phía bắc của Nhà thờ Thánh Peter và Thánh Paul.
Trường được thành lập năm 1848 và hoạt động đến năm 1947, sau đó được chuyển đổi thành Trường học của Nhà vua (Trường King's School, Canterbury).
Trường được thiết kế bởi William Butterfield (năm 1814- 1900), người sau này được ca ngợi là một trong những kiến trúc sư Phục hưng Gothic vĩ đại của nước Anh.
Trường được xây dựng trên nền của tàn tích Tu viện cũ.
Trong quá trình xây dựng, một số di tích thời Trung cổ của Tu viện St. Augustine đã được phát hiện. Sau đó, việc khảo cổ học về địa điểm được tiến hành cho đến những năm 1980. Một hầm mộ của Tu viện đã được khôi phục phục vụ cho việc giảng dạy.
Trường Cao đẳng truyền giáo St. Augustine (Abbot's Hall); Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Thư viện Trường Cao đẳng truyền giáo St. Augustine (Abbot's Hall); Tu viện St. Augustine, Canterbury, Kent, Anh
Nhà thờ St. Martin
Nhà thờ St. Martin (St. Martin's Church), địa điểm (N51 16 41.80 E1 5 38.40); diện tích 0,6ha; nằm tại phía đông của Khu vực Di sản.
Nhà thờ St. Martin được xây dựng trước năm 597 sau Công nguyên, là một nhà thờ giáo xứ cổ kính của Giáo hội Anh ở Canterbury, nằm xa trung tâm thành phố. Công trình được công nhận là nhà thờ lâu đời nhất ở Anh vẫn còn được sử dụng làm nhà thờ, và là nhà thờ giáo xứ lâu đời nhất trên thế giới nói tiếng Anh, mặc dù các nhà thờ của Đế chế La Mã (Roman Empire hay nhà thờ Byzantine) và nhà thờ Cơ đốc giáo Celtic (Celtic Christianity) đã tồn tại trong nhiều thế kỷ.
Nhà thờ St. Martin là nhà nguyện riêng của Hoàng hậu Bertha xứ Kent (năm 565 – 601, là vợ Vua Aethelberht), người có ảnh hưởng dẫn đến việc Cơ đốc giáo hóa nước Anh Anglo-Saxon. Bà được phong thánh.
Đây là nhà nguyện có từ trước khi Tổng giám mục đầu tiên của Canterbury (Augustine of Canterbury, người sáng lập Giáo hội Anh) đến từ Rome vào năm 597. Khi đến nơi, Tổng giám mục Augustine đã sử dụng Nhà thờ St. Martin làm trụ sở truyền giáo và ngay lập tức mở rộng nhà thờ.
Nhà thờ St. Martin luôn giữ được ưu tiên và tầm quan trọng lịch sử Cơ đốc giáo Anh.
Nhà thờ St. Martin bố cục theo hướng đông tây; Lối vào chính từ phía tây.
Nhà thờ có mặt bằng đơn giản.
Công trình hiện tại là sự kết hợp giữa các bức tường La Mã của nhà thờ ban đầu (phần gạch chéo trong sơ đồ mặt bằng) và phần mở rộng thêm theo thời gian.
Lối vào chính tại phía tây, thông qua một Sảnh hiên (Narthex), dạng tháp (Tower). Từ đây có một hàng bậc dẫn đến gian Hội trường.
Gian Hội trường (Nave) hình chữ nhật, chỉ có một nhịp, không có cột.
Gian Hợp xướng (Choir) có bề rộng nhỏ hơn gian Hội trường. Phía bắc của gian Hợp xướng được mở rộng thêm một không gian nhà nguyện.
Phía sau gian Hợp xướng là gian Hậu đường (Apse) hình bán nguyệt, sau này, bị phá bỏ và được mở rộng tạo thành một không gian Hậu đường hình chữ nhật.
Phía bắc của nhà thờ St. Martin là một khu nghĩa địa lớn, nơi chôn cất những người và gia tộc nổi tiếng tại địa phương.
Vào năm 1844, một kho tiền vàng có niên đại từ cuối thế kỷ 6 đã được tìm thấy trong sân nhà thờ.
Tổng mặt bằng Nhà thờ St. Martin, Canterbury, Kent, Anh
Sơ đồ mặt bằng Nhà thờ St. Martin, Canterbury, Kent, Anh
Lối vào chính phía tây, Nhà thờ St. Martin, Canterbury, Kent, Anh
Phối cảnh phía đông bắc, Nhà thờ St. Martin, Canterbury, Kent, Anh
Nội thất cổ điển thế kỷ 12 của Nhà thờ St. Martin, Canterbury, Kent, Anh
Bức tượng Hoàng hậu Bertha xứ Kent, tại bức tường phía nam, Nhà thờ St. Martin, Canterbury, Kent, Anh
Di sản Nhà thờ Canterbury, Tu viện St Augustine và Nhà thờ St Martin, tại Kent, Anh có liên quan trực tiếp và hữu hình với lịch sử lan truyền Cơ đốc giáo đến các vương quốc Anglo-Saxon. Đây trở thành nơi hành hương và là một trong những tuyệt tác về nghệ thuật kiến trúc công trình tôn giáo.
Đặng Tú, Bộ môn KTCN, ĐHXD
Nguồn :
https://whc.unesco.org/en/list/496/
https://en.wikipedia.org/wiki/United_Kingdom
https://en.wikipedia.org/wiki/Kent
https://en.wikipedia.org/wiki/Canterbury_Cathedral
https://the-past.com/feature/england-in-stone-recounting-recent-research-at-canterbury-cathedral-2/
https://en.wikipedia.org/wiki/St_Augustine%27s_Abbey
https://www.english-heritage.org.uk/visit/places/st-augustines-abbey/history-and-stories/history/
https://en.wikipedia.org/wiki/St_Martin%27s_Church,_Canterbury
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Á và châu Đại Dương
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Âu
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Mỹ
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Phi
|