
Thông tin chung:
Công trình: Thành phố Bath (City of Bath)
Địa điểm: Avon, England (N51 22 53 W2 21 31)
Thiết kế kiến trúc:
Quy mô: Diện tích Di sản 2900ha
Năm hình thành:
Giá trị: Di sản thế giới (năm 1987; hạng mục i, ii, iv)
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len (United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland) thường được gọi là Vương quốc Anh (United Kingdom) nằm ở ngoài khơi bờ biển phía tây bắc lục địa châu Âu.
Vương quốc Anh bao gồm đảo Anh, phần đông bắc của đảo Ireland.
Liên hiệp Vương quốc Anh bao gồm bốn quốc gia: Anh, Scotland, Wales và Bắc Ireland; thủ đô lần lượt là London, Edinburgh, Cardiff và Belfast.
Bắc Ireland có chung biên giới trên bộ với Ireland. Ngoài biên giới trên bộ, Vương quốc Anh được bao quanh bởi Đại Tây Dương, gồm biển Bắc ở phía đông, eo biển Manche ở phía nam, biển Celtic ở phía tây nam.
Vương quốc Anh có diện tích 242.500 km2; dân số 67 triệu người (năm 2020); thủ đô và thành phố lớn nhất của cả vương quốc là London.
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len có một số lãnh thổ hải ngoại và các lãnh thổ còn đang tranh chấp.
Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len có một lịch sử phát triển lâu đời, từ khoảng 30000 năm trước đây; là quốc gia công nghiệp hóa đầu tiên trên thế giới; cường quốc đứng đầu thế giới trong thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20.
Ngày nay, Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland vẫn là một đại cường quốc với các ảnh hưởng đáng kể về kinh tế, văn hóa, quân sự, khoa học và chính trị trên quy mô toàn cầu.

Bản đồ Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ai-len; vị trí tỉnh Avon
Bath là thành phố lớn nhất ở quận Somerset, Anh, nằm trong thung lũng sông Avon và được bao quanh bởi những ngọn núi đá vôi có cao độ 238m so với mực nước biển. Thành phố cách Luân Đôn 156 km về phía tây.
Sau cuộc chinh phục của người La Mã (Roman Conquest of Britain), vào năm 60 sau Công nguyên, Đế chế Tây La Mã (Western Roman Empire, tồn tại năm 395–476/480) đã xây dựng một ngôi đền thờ Nữ thần Sulis (vị thần nước suối thiêng) cùng khu định cư nhỏ tại thung lũng Avon. Thị trấn có tên là Aquae Sulis (tiếng Latinh có nghĩa là Vùng nước của Sulis). Người La Mã cũng xây dựng một quần thể nhà tắm (Roman Baths) nhằm khai thác nguồn nước nóng tại địa điểm này trong suốt hơn 300 năm sau đó.
Thị trấn có một nguồn tài nguyên đặc biệt là suối nước nóng, duy nhất tại Vương quốc Anh.
Khi trời mưa, nước mưa thấm qua các tầng chứa nước đá vôi đến độ sâu từ 2.700m đến 4.300m, nơi năng lượng địa nhiệt làm tăng nhiệt độ của nước lên từ 64 đến 96 ° C. Dưới áp lực, nước nóng phun lên bề mặt từ đứt gãy địa chất Pennyquick trong đá vôi với nhiệt độ 46 ° C, khối lượng khoảng 1.170m3 hàng ngày, tạo thành suối nước nóng.
Các kỹ sư đã đóng cọc sồi xuống bùn tại nguồn nước nóng để tạo nền ổn định và bao quanh bằng tường đá, liên kết bằng chì. Nguồn nước nóng được dẫn tới các tòa nhà bằng gỗ với dạng hình vòm thùng, là nơi tắm nước nóng (caldarium), tắm nước ấm (tepidarium), tắm lạnh (frigidarium).
Người La Mã đã biến thị trấn Aquae Sulis trở thành đô thị spa (nơi sử dụng nước suối giàu khoáng chất để tắm hơi, một trong những liệu pháp chăm sóc sức khỏe) vào thế kỷ 1 sau Công nguyên.
Thành phố trải qua nhiều thay đổi theo các biến động của lịch sử.
Vào thế kỷ thứ 3, thị trấn xây dựng các bức tường phòng thủ xung quanh.
Vào cuối thời kỳ Đế chế Tây La Mã (thế kỷ thứ 5), các nhà tắm La Mã rơi vào tình trạng hư hỏng và cuối cùng bị phá hủy hoàn toàn.
Đến thế kỷ thứ 9, thành phố La Mã cũ đã bị tàn lụi và Bath trở thành vùng đất sở hữu của Hoàng gia Anh.
Alfred Đại đế (Alfred the Great, vua của người Anglo-Saxon, trị vì năm 886- 899) đã cho xây dựng lại thị trấn, để lại góc phía đông nam làm khu vực tu viện. Tu viện Bath trở thành một trung tâm tôn giáo của vùng.
Bath trở thành một thị trấn với bức tường thành dài 1257m và có 1000 lính phòng thủ.
Trong thời kỳ trị vì của Edward the Elder (vua của người Anglo-Saxon, trị vì năm 899- 924), Bath còn là nơi đúc tiền của Hoàng gia, trung tâm quan trọng của ngành sản xuất len. Tu viện Bath trở thành nơi đăng quang của các vua Anh thời bấy giờ.
Vào thế kỷ 11, tại Bath, ngoài tu viện, các vị giám mục còn xây dựng những nhà thờ mới, dinh thự của giám mục, bệnh viện an dưỡng và nhà dành cho người khất thực. Nhiều nhà tắm mới được xây dựng xung quanh suối nước nóng. Đây trở thành nơi thu hút thương nhân đến lập nghiệp và thành lập bang hội.
Vào thế kỷ 15, Nhà thờ tu viện Bath đã được Oliver King (Giám mục của Bath, năm 1432 - 1503) phục dựng lại.
Vào thế kỷ 17, những nghiên cứu về khả năng chữa bệnh của nước từ suối tại đây đã được công bố và Bath trở một thị trấn spa nổi tiếng trong thời đại Georgian. Các phòng tắm được nâng cấp và thành phố ngày càng thu hút tầng lớp quý tộc.
Vào thời kỳ cai trị của dòng tộc Stuart (House of Stuart, tồn tại năm 1371- 1714), thành phố được mở rộng để đáp ứng số lượng ngày càng tăng của du khách.

Mô hình thị trấn Aquae Sulis thời kỳ Đế chế Tây La Mã
Bath là một trung tâm quan trọng của ngành công nghiệp len trong thời Trung cổ, nhưng vào thế kỷ 18 dưới các triều đại của George l, ll và III, thành phố đã phát triển thành một địa điểm spa thanh lịch, nổi tiếng cả trong văn học và nghệ thuật.
Hầu hết các tòa nhà ở Bath được làm từ đá Bath màu vàng của địa phương và nhiều tòa nhà có niên đại từ thế kỷ 18 và 19. Phong cách kiến trúc chủ đạo ở trung tâm thành phố là George (Georgian Architecture, tập hợp các phong cách kiến trúc từ năm 1714 – 1830, được đặt theo tên của 4 vị vua Anh đầu tiên của gia tộc Hanover: George I, George II, George III và George IV, trị vì liên tục năm 1714- 1830). Phong cách này được khởi nguồn từ phong cách Palladian (Palladio, kiến trúc sư người Ý, năm 1508-1580) và đã trở nên phổ biến vào đầu thế kỷ 18.
Trong thời kỳ trước khi khách sạn sang trọng ra đời, những dinh thự trang nhã tại đây thường là nhà trọ, nơi du khách có thể thuê một phòng, một tầng hoặc toàn bộ ngôi nhà trong suốt thời gian họ đến thăm thành phố. Trong giai đoạn này, Nhà hát Hoàng gia (Theatre Royal) cùng Trạm bơm chính (Grand Pump Room) gắn liền với Nhà tắm La Mã (Roman Baths) được xây dựng lại.
Năm 1891, thị trấn có tới 4 vạn dân, trở thành một trong những thành phố lớn nhất Anh thời bấy giờ. Vào năm 1982, nguồn nước nóng được cung cấp bởi một lỗ khoan ngầm để cấp nước sạch và an toàn (nước có thể uống được) từ Trạm bơm chính.
Năm 2019, thành phố có 10 vạn người.
Thành phố Bath có giá trị phổ quát nổi bật về văn hóa.
Di tích của người La Mã, đặc biệt là Đền thờ nữ thần Sulis Minerva (hiện chỉ còn lại tàn tích) và Khu phức hợp nhà tắm (bố trí xung quanh các suối nước nóng và vẫn còn là trung tâm phát triển của thị trấn kể từ đó) là một trong số những di tích quan trọng và nổi tiếng nhất của La Mã ở phía bắc dãy Alps và đánh dấu sự khởi đầu của lịch sử Bath với tư cách là một thị trấn spa.
Thành phố thời Georgia phản ánh tham vọng của John Wood Senior (kiến trúc sư người Anh, năm 1704-1754), Ralph Allen (doanh nhân và nhà từ thiện, năm 1693-1764) và Richard “Beau” Nash (nhà thời trang, nghi lễ người Anh, năm 1674-1761) để đưa Bath trở thành một trong những thành phố đẹp nhất ở châu Âu, với kiến trúc và cảnh quan kết hợp hài hòa cho sự tận hưởng của những người tới chăm sóc sức khỏe tại thị trấn spa.
Phong cách Tân cổ điển của các tòa nhà công cộng (Nhà Hội đồng, Trạm bơm chính) hài hòa với tỷ lệ của các quần thể hoành tráng (Quảng trường Nữ hoàng, Tòa nhà Hình tròn, Tòa nhà Hình lưỡi liềm Hoàng gia) và phản ánh những tham vọng của xã hội và thành phố spa vào thế kỷ 18.
Các tòa nhà riêng lẻ thời Georgia thể hiện ảnh hưởng sâu sắc phong cách của kiến trúc sư Palladio. Quy mô, hình dáng và tổ chức không gian giữa các tòa nhà là hình ảnh thu nhỏ thành công của các kiến trúc sư người Anh như John Woods (the Elder, năm 1704-1754; the Younger, năm 1728-1782), Robert Adam (năm 1728-1792), Thomas Baldwin (năm 1750-1820) và John Palmer (năm 1738-1817) trong việc chuyển đổi ý tưởng theo phong cách kiến trúc Palladian thành một đô thị hoàn chỉnh và được xây dựng theo chủ nghĩa thẩm mỹ cảnh quan đẹp như tranh vẽ, tạo cảm giác mạnh mẽ về một thành phố vườn, giống với các Thành phố Vườn thế kỷ 19 hơn là các Thành phố thời Phục hưng thế kỷ 17.
Thành phố Bath (City of Bath), Avon, Anh được UNESCO tôn vinh là Di sản thế giới (năm 1987) với tiêu chí:
Tiêu chí (i): Thành phố Bath, Avon, Anh là một tuyệt tác về tài năng sáng tạo của con người.
Những đường cong của các khối nhà Palladian Tân cổ điển (Neo-Classical Palladian), sân thượng và quảng trường hoành tráng của Bath trải rộng trên những ngọn đồi và thung lũng xanh, là một minh chứng xuất sắc của sự kết hợp giữa kiến trúc, thiết kế đô thị, bối cảnh cảnh quan và sự sáng tạo có chủ ý của một thị trấn xinh đẹp. Thành phố không chỉ gồm những tòa nhà riêng lẻ, như Nhà dịch vụ tổng hợp (Assembly Rooms) và Trạm bơm chính (Pump Room), mà còn là một phần của cảnh quan tổng thể rộng lớn hơn, đã phát triển hài hòa và hợp lý qua một thế kỷ; là sự kết hợp các tòa nhà, không gian công cộng và tư nhân, phản ánh phong cách Palladio tích hợp với chủ nghĩa thẩm mỹ đẹp như tranh vẽ.
Chất lượng kiến trúc và thiết kế đô thị của Bath, sự đồng nhất về hình ảnh và vẻ đẹp của nó, là minh chứng cho kỹ năng, sức sáng tạo của các kiến trúc sư và những người có tầm nhìn của thế kỷ 18 và 19. Đây là những người đã áp dụng và phát triển thuyết Palladianism để đáp ứng những cơ hội cụ thể của một thị trấn spa, môi trường tự nhiên và tài nguyên thiên nhiên (đặc biệt là các suối nước nóng và đá vôi ở địa phương Bath Oolitic).
Ba con người : Kiến trúc sư John Wood Senior; Doanh nhân và chủ sở hữu mỏ đá Ralph Allen; Người định hình xã hội nổi tiếng và bậc thầy về nghi lễ Richard “Beau” Nash, đã cùng nhau tạo động lực để tái sinh một xã hội, kinh tế và vật chất, một thành phố với vai trò là điểm đến của các nhà lãnh đạo xã hội, chính trị và văn hóa.
Các thế hệ kiến trúc tiếp sau đã tiếp tục phát triển thành phố trong suốt một thế kỷ. Việc không có quy hoạch tổng thể hay người bảo trợ duy nhất đã không ngăn cản được họ kết nối với những người xung quanh và với cảnh quan rộng lớn hơn để tạo ra một thành phố hài hòa, hợp lý, phù hợp với môi trường tự nhiên và cực kỳ đẹp đẽ.
Tiêu chí (ii): Bath là minh chứng cho việc thế kỷ 18 đã thay đổi cách quy hoạch bố trí đường phố đồng nhất hướng vào trong tại các thành phố thời Phục hưng (Renaissance) thống trị suốt thế kỷ 15 - 17, hướng tới ý tưởng xây dựng các tòa nhà và thành phố đặt trong môi trường cảnh quan để có được hình thức và khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Đây có thể coi là một bước phát triển trong quy hoạch đô thị và thiết kế cảnh quan, lan truyền khắp Châu Âu vào thế kỷ 19.
Sự hợp nhất giữa thiên nhiên và thành phố, được thấy ở khắp Bath. Điều này thể hiện rõ nhất trong Tòa nhà Hình lưỡi liềm Hoàng gia (Royal Crescent, kiến trúc sư John Wood Younger) và Tòa nhà Hình lượn sóng (Lansdown Crescent, kiến trúc sư John Palmer). Không gian cảnh quan và đô thị của Bath được tạo ra bởi các tòa nhà bao quanh chúng, cung cấp một loạt các không gian liên kết với nhau một cách hữu cơ và kết nối với vùng nông thôn xanh mát xung quanh để tạo ra một cảm giác thành phố vườn đặc biệt, phù hợp với nguyên tắc của Thành phố vườn được phát triển bởi các nhà quy hoạch đô thị thế kỷ 19.
Tiêu chí (iv): Bath phản ánh hai thời đại vĩ đại trong lịch sử nhân loại: La Mã và Georgian (Roman and Georgian). Khu phức hợp đền thờ và nhà tắm La Mã (Roman Baths), cùng với những gì còn lại của thị trấn Aquae Sulis, đóng góp đáng kể vào sự hiểu biết về xã hội tôn giáo và xã hội La Mã.
Sự tái phát triển của thành phố vào thế kỷ 18 là sự hòa hợp độc đáo giữa kiến trúc đô thị với sự sắp xếp không gian và lịch sử xã hội.
Bath minh họa các nội dung chính của thành phố Tân cổ điển thế kỷ 18. Đó là sự hoành tráng của những ngôi nhà bình thường; Sự tích hợp cảnh quan tự nhiên và đô thị; Việc tạo ra và liên kết các không gian bên trong đô thị. Tất cả được hình thành và phát triển, tạo ra thương hiệu ngày càng tăng của Bath, như một điểm đến xã hội và spa, đồng thời cung cấp một khung cảnh đẹp như tranh vẽ và các tiện nghi cho những người chữa bệnh và du khách.
Mặc dù Bath đạt được tầm quan trọng lớn nhất trong thời kỳ La Mã và Georgian, thành phố này vẫn phản ánh sự phát triển liên tục trong hai thiên niên kỷ với Nhà thờ Tu viện (Abbey Church) thời Trung cổ ngoạn mục nằm bên cạnh đền thờ La Mã, các phòng tắm ở trung tâm thành phố thế kỷ 18 và thành phố ngày nay.

Sơ đồ phạm vi Di sản Thành phố Bath (City of Bath), Avon, Anh

Sơ đồ một số di tích chính tại Thành phố Bath, Avon, Anh
Di sản bao gồm các di tích chính sau:
Nhà tắm, trạm bơm
Nhà tắm La Mã
Nhà tắm La Mã (Roman Baths/Great Bath) là một di tích được bảo quản tốt tại thành phố Bath.
Trên địa điểm này đã từng tồn tại một ngôi đền thờ nữ thần Sulis Minerva, được xây dựng vào những năm 60-70 sau Công Nguyên thời Vương quốc Anh La Mã (Roman Britain, thời kỳ Vương quốc Anh bị Đế chế La Mã chiếm đóng, kéo dài từ năm 43 đến năm 410 sau Công nguyên. Trong thời gian này, lãnh thổ bị chinh phục trở thành một tỉnh của La Mã).
Sự hiện diện của Nhà tắm La Mã đã dẫn đến sự hình thành một khu định cư đô thị La Mã, được gọi là Aquae Sulis xung quanh địa điểm này.
Các nhà tắm công cộng (Public Bathing) La Mã được sử dụng cho đến khi kết thúc chế độ La Mã ở Anh vào thế kỷ thứ 5 sau Công nguyên.
Các nhà tắm nguyên thủy của người La Mã đã bị đổ nát một thế kỷ sau đó và được tái phát triển trong thời kỳ Trung cổ (thế kỷ 6 – 15) sau này.
Vào thế kỷ thứ 2, Phòng tắm được bao bọc trong một tòa nhà có mái vòm bằng gỗ. Sau khi người La Mã rút khỏi Anh vào thập kỷ đầu tiên của thế kỷ thứ 5, những ngôi nhà này rơi vào tình trạng hư hỏng và cuối cùng bị phá hủy do cát bồi và lũ lụt.
Vào thế kỷ 16, 17 và 18, Nhà tắm La Mã thường xuyên được hoàng gia đến thăm, làm tăng mức độ nổi tiếng chúng. Các tòa nhà hiện nay đều có niên đại từ thế kỷ 19.
Nhà tắm La Mã có nhiều bồn tắm, trong đó nổi bật là: Bồn tắm lớn (Great Bath); Bồn tắm hình tròn (Circular Bath).

Mô hình Nhà tắm thời La Mã tại Bảo tàng Nhà tắm La Mã tại Bath, Avon, Anh

Sơ đồ mặt bằng Nhà tắm La Mã với hệ thống kênh dẫn nước nóng và các bể chứa nước

Sơ đồ không gian Bồn tắm lớn và các phòng khác xung quanh, Nhà tắm La Mã, tại Bath, Avon, Anh

Sơ đồ tạo nguồn nhiệt tại Nhà tắm La Mã. Tại thành phố Bath, do có nước khoáng nóng nên công nghệ này chỉ sử dụng cho phòng xông hơi khô.

Bồn tắm lớn (Great Bath) Nhà tắm La Mã, tại Bath, Avon, Anh; cấu trúc phia trên các cột được xây dựng sau này, không phải đặc điểm của tòa nhà La Mã

Tàn tích Bồn tắm hình tròn (Circular Bath, tắm nước nóng/Caldarium) Nhà tắm La Mã, tại Bath, Avon, Anh
Ngày nay, Di tích Nhà tắm La Mã trở thành bảo tàng. Bên trong Bảo tàng lưu giữ các 4 loại di tích chính: Suối nước nóng linh thiêng (Sacred Spring), Đền thờ La Mã (Roman Temple, nổi bật là Đền thờ nữ thần Sulis Minerva), Nhà tắm La Mã (Roman Bath House với tàn tích của các loại bồn tắm và hệ thống sưởi ấm khử khói phức tạp phục vụ cho xông hơi) và Các đồ tạo tác từ đô thị cổ Aquae Sulis.

Tàn tích phòng thay đồ và xông hơi khô bên trong Bảo tàng Nhà tắm La Mã, tại Bath, Avon, Anh

Đầu bằng đồng mạ vàng tượng nữ thần Sulis Minerva, tìm thấy vào năm 1727 và được trưng bày tại Bảo tàng Nhà tắm La Mã, thành phố Bath, Avon, Anh
Một số nhà tắm khác
Ngoài Nhà tắm La Mã hay Nhà tắm chính, tại đây còn có nhiều nhà tắm khác:
Nhà tắm của Vua và Nữ hoàng (King's and Queen's Bath): Nằm kề liền Nhà tắm La Mã. Nhà tắm của Vua được xây dựng vào thế kỷ 12 và Nhà tắm của Nữ hoàng xây dựng vào thế kỷ 16.

Mặt đứng phía trước Nhà tắm của Vua và Nữ hoàng tại Bath, Avon, Anh

Bồn tắm tại Nhà tắm của Vua (King's Bath), tại Bath, Avon, Anh
Nhà tắm Chữ thập (Cross Bath): Nằm tại phía tây của Khu vực Di sản. Đây là một bồn tắm nước nóng thiên nhiên ngoài trời từ thời La Mã. Công trình được xây dựng lại bởi Robert Adam (kiến trúc sư người Anh, năm 1728 – 1792 ) vào khoảng năm 1789.
Nhà tắm Hoàng gia cũ (Old Royal Baths) nằm tại phía nam của Nhà tắm Chữ thập.

Phối cảnh Nhà tắm Chữ thập tại Bath, Avon, Anh

Phối cảnh Nhà tắm Hoàng gia cũ tại Bath, Avon, Anh
Vào năm 1960, 2016, các nhà khảo cổ khai quật 2 nhà tắm La Mã kề liền với Nhà tắm La Mã, nằm ngầm phía dưới Phố York và Phố Swallow.
Trạm bơm chính
Trạm bơm chính (Grand Pump Room) nằm tại trung tâm của thành phố, liền kề với Nhà tắm La Mã và phía nam của Tu viện Bath (Bath Abbey).
Tại đây nước được bơm lên từ nguồn nước nóng ngầm dẫn vào Phòng tắm.
Tòa nhà hiện tại đã thay thế tòa nhà trước đó trên cùng địa điểm.
Khối chính của Tòa nhà được xây dựng bởi Thomas Baldwin (người Anh, kiến trúc sư trưởng thành phố Bath, năm 1750 – 1820) vào năm 1786- 1797. Vào cuối thế kỷ 19, Tòa nhà được xây dựng bổ sung thêm một tầng và một phòng hòa nhạc, làm thay đổi hoàn toàn diện mạo.
Bên trong Trạm bơm trang trí các hàng cột. Hàng cột phía bắc gồm 9 nhịp với các cột Ionic, Corinthian và đồ vật bằng đá cẩm thạch, sứ. Trung tâm của Tòa nhà có một mái vòm bằng kính. Tại đầu phía tây là phòng biểu diễn âm nhạc. Tại đầu phía đông có các bức tượng trang trí bằng đá cẩm thạch. Tại chính giữa phía nam là một bình bằng đá cẩm thạch chứa nước khoáng nóng có thể uống để chữa bệnh.
Kề liền công trình là Nhà tắm của Vua và Nữ hoàng (King's and Queen's Bath).
Tòa nhà Trạm bơm chính cùng với Nhà Dịch vụ tổng hợp Bath (Bath Assembly Rooms), tạo thành một phức hợp, nơi tập trung các hoạt động xã hội và thu hút du khách đến thành phố. Địa điểm này xuất hiện trong nhiều bộ phim và tác phẩm văn học.

Phối cảnh Trạm bơm chính (Grand Pump Room). Công trình nằm tại bên trái ảnh, Nhà tắm của Vua và Nữ hoàng nằm chính giữa ảnh, Nhà tắm La Mã nằm bên phải ảnh

Mặt tiền phía bắc Tòa nhà Trạm bơm chính, Bath, Avon, Anh

Bình chứa nước khoáng có thể uống được, Trạm bơm chính, Bath, Avon, Anh

Nội thất nhà hàng bên trong Tòa nhà Trạm bơm chính, Bath, Avon, Anh
Nhà thờ, Tu viện
Tu viện Bath
Tu viện Bath (Bath Abbey) nằm tại trung tâm của khu phố cổ, là một nhà thờ giáo xứ của Giáo hội Anh và là tu viện dòng tu Benedictine.
Tu viện thành lập vào thế kỷ thứ 7, được tổ chức lại vào thế kỷ thứ 10 và được xây dựng lại vào thế kỷ 12 và 16.
Tòa nhà hiện tại có niên đại từ đầu thế kỷ 16 và được trùng tu lớn vào những năm 1860. Quần thể gồm Nhà thờ và các khối nhà tu viện.
Nhà thờ Bath là một trong những ví dụ lớn nhất về kiến trúc Perpendicular Gothic (Kiến trúc Gothic Hình học ở Anh thế kỷ 14- 17) tại khu vực tây nam nước Anh (West Country). Nhà thờ có thể chứa tới 1200 khách đến làm lễ. Đây cùng là nơi tổ chức các buổi hòa nhạc. Tầng hầm là bảo tàng, nơi lưu giữ và giới thiệu các di tích của thành phố.
Tu viện được xây bằng đá Bath có màu vàng.

Phối cảnh Nhà thờ Bath, từ phía tây bắc, Avon, Anh

Phối cảnh Nhà thờ Bath, từ phía đông bắc, Avon, Anh

Sơ đồ mặt bằng Nhà thờ Bath, Avon, Anh
Nhà thờ nằm theo hướng đông tây, có mặt bằng dài 69m, rộng 24m.
Lối vào chính từ hướng tây, qua 3 vòm cửa, không có Sảnh hiên (Narthex). Cửa vòm chính lớn. Phía trên cửa có các bức phù điêu chạm khắc các thiên thần.
Gian Hội trường (Nave) gồm 5 bước cột và 3 nhịp nhà. Nhịp giữa rộng và cao. Hai nhịp hai bên (North Aisle; South Aisle) nhỏ và thấp hơn; Giới hạn nhịp giữa và nhịp hai bên là hai hàng cột. Các cột có tiết diện hình thoi.
Gian Hợp xướng gồm 4 bước cột và 3 nhịp nhà, nối tiếp gian Hội trường.
Gian Hợp xướng giao với Gian ngang (Transept) tạo cho mặt bằng Nhà thờ có hình một cây Thánh giá (chữ thập). Tại điểm giao của Gian ngang và gian Hợp xướng tạo thành một khối hình vuông, nhô cao lên 2 tầng so với mái, tạo thành một khối tháp với chiều cao tổng cộng 49m. Bốn góc của khối tháp mái là bốn trụ tường với tháp nhọn trên đỉnh.
Gian Hậu đường (Apse) với Không gian nghi lễ (Sanctuary) và Ban thờ (High Altar) có một cửa sổ lớn tại phía đông. Hậu đường không có các phòng nguyện bao quanh.
Tại gian Hội trường, Hợp xướng cũng như Hậu đường, có các hệ khung sườn (Flying Buttress) để nhận tải trọng xiên từ mái vòm gian giữa và chuyển thành tải trọng đứng, truyền xuống móng của gian bên thông qua các trụ tường lớn (Buttess Pies). Các khung sườn dạng vòm này được trang trí với các tháp trụ tạo cho công trình vẻ bề thế và qua đó tạo điều kiện cho việc mở cửa sổ rộng để lấy ánh sáng.
Tòa nhà có tới 52 cửa sổ, chiếm khoảng 80% không gian tường, tạo cho nội thất một ấn tượng nhẹ nhàng.

Mặt tiền phía tây Nhà thờ Bath, Avon, Anh

Trang trí sảnh vào tại Mặt tiền phía tây Nhà thờ Bath, Avon, Anh

Sơ đồ mặt cắt Nhà thờ Bath, Avon, Anh

Bên trong Nhà thờ Bath, nhìn về phía tây, từ gian Hợp xướng (Choir) với trần dạng Vòm quạt, được thực hiện chủ yếu vào thế kỷ 19.

Bên trong Nhà thờ Bath, nhìn về phía đông với cửa kính màu lớn phía sau Ban thờ.
Trần của nhịp giữa tại Gian Hội trường có dạng Vòm quạt (Pendant Fan Vault) theo phong cách Gothic, trong đó các sườn của vòm có cùng một dạng đường cong và cách đều nhau như một cái quạt. Dạng Vòm quạt này được khởi xưởng và truyền bá từ nước Anh.
Mặt trước phía tây của Nhà thờ có tác phẩm điêu khắc thể hiện các Thiên thần leo lên Thiên đường trên hai chiếc thang bằng đá, đại diện cho Bậc thang của Thánh Jacob (Jacob's Ladder).
Bên trong Tu viện có hàng trăm bia tưởng niệm gắn trên tường và trên sàn nhà. Phần lớn bia tưởng niệm được khắc vào thế kỷ 18, 19.
Tu viện Bath còn là một bảo tàng tại tầng hầm lưu giữ các đồ tạo tác từ thời La Mã.
Phía nam của Nhà thờ có một dãy phòng (Vestry) được sử dụng làm văn phòng và để thay lễ phục.

Các biểu tượng gắn trên tường bên trong Nhà thờ Bath, Avon, Anh
Ngoài Nhà thờ tại Tu viện Bath, tại thành phố Bath còn có nhiều nhà thờ khác như: St Michael Church, Bath; St John Church, Bath; St James Church, Bath
Nhà hội trường, hành chính, dịch vụ
Tòa Hội đồng
Tòa Hội đồng (Guildhall) có từ thế kỷ 18 ở trung tâm Bath, cạnh Vườn hoa Orange Grove và Tu viện Bath (Bath Abbey).
Tại địa điểm này trước đây là một hội quán vào năm 1359, được xây dựng lại vào năm 1625 và năm 1725.
Công trình hiện tại được xây dựng vào năm 1755- 1788 theo thiết kế của Thomas Baldwin (kiến trúc sư người Anh, năm 1750 – 1820) và được John McKean Brydon (kiến trúc sư người Scotland, năm 1840- 1901) mở rộng vào năm 1893.
Tòa nhà hiện tại cao 2 tầng, kéo dài hết một ô phố, quay mặt về phía tây và có bố cục gần đối xứng.
Chính giữa là khối trung tâm, có mặt bằng gần vuông. Mặt tiền được trang trí bởi 4 cột Ionic. Trên đầu cột là một mái tam giác dạng đầu hồi với các bức phù điêu trang trí. Phủ lên trên khối trung tâm là một mái vòm lớn.
Hai bên của Khối trung tâm là hai cánh nhà kéo dài đến hết ranh giới ô đất và uốn cong tại hai đầu. Giữa của hai cánh nhà là một khối nhà nhô cao như khối tháp có hình dáng như tháp chuông. Đoạn uốn cong tại hai đầu được trang trí bằng 4 cột Ionic. Giữa các cột là các bức phù điêu Tân cổ điển mô tả các vị thần.
Tòa nhà Guildhall bị thiệt hại đáng kể trong trận hỏa hoạn vào năm 1972.
Bên trong Tòa nhà có Sảnh tiệc với các cột Corinthian, đèn chùm thế kỷ 18 và các bức chân dung Hoàng gia. Căn phòng được sử dụng trong các chuyến thăm của Hoàng gia tới thành phố.
Tòa nhà hiện là văn phòng cho Hội đồng vùng Bath và North East Somerset (Bath and North East Somerset Council). Tòa nhà cũng được sử dụng như một địa điểm tổ chức đám cưới, văn phòng thu âm, cũng như các dịch vụ Lưu trữ và Nghiên cứu Địa phương của Bath và North East Somerset.
Phía sau công trình là Chợ Bath Guildhall, đã tồn tại hơn 800 năm.

Phối cảnh tổng thể Tòa nhà Hội đồng thành phố Bath, Avon, Anh

Mặt tiền chính phía tây Tòa nhà Hội đồng thành phố Bath, Avon, Anh

Trang trí Tân cổ điển tại mặt tiền góc cong phía nam của Tòa Hội đồng thành phố Bath, Avon, Anh

Nội thất một phòng họp trong Tòa nhà Hội đồng thành phố Bath, Avon, Anh
Nhà Dịch vụ tổng hợp Bath
Nhà Dịch vụ tổng hợp Bath (Bath Assembly Rooms) nằm tại phía đông của Tòa nhà Hình tròn (Circus, Bath), được thiết kế bởi John Wood the Younger vào năm 1769.
Tòa nhà có các dãy nhà 3 tầng bố cục hình chữ U. Giữa của chữ U là khối nhà 1 tầng và hành lang bao quanh mặt đông và tây của công trình. Ba phòng chức năng chính trong tòa nhà gồm:
Phòng Khiêu vũ (Ballroom) dài 30m, rộng 14m, cao 13m, nội thất lớn nhất của người Georgia ở Bath thời bấy giờ, có khả năng chứa đến 500 người.
Phòng Trà (Tea Room) dài 18m, rộng 13m, có sức chứa lên đến 250 người, là nơi tổ chức các bữa tiệc long trọng.
Phòng Đánh bài (Card Room) có mặt bằng hình bát giác (Great Octagon), rộng 13m. Bên trong chứa 4 lò sưởi bằng đá cẩm thạch và các bức chân dung thế kỷ 18. Ở trung tâm của căn phòng là chiếc đèn chùm pha lê Whitefriars đặc biệt ngoạn mục, lớn nhất trong tòa nhà. Ngày nay Great Octagon còn được sử dụng cho các buổi tiệc, buổi lễ hoặc cho các triển lãm.
Phía sau Phòng Đánh bài là một Phòng Cà phê.
Tầng hầm của tòa nhà là nơi đặt Bảo tàng Thời trang (Fashion Museum, Bath). Đây là nơi lưu giữ các bộ trang phục của nam giới, phụ nữ và trẻ em từ cuối thế kỷ 16 cho đến nay với hơn 30.000 đồ trang phục. Những tác phẩm sớm nhất là áo sơ mi và găng tay thêu từ khoảng năm 1600.
Tòa nhà được làm bằng đá Bath và được trang trí bằng các tác phẩm nghệ thuật.
Nhà dịch vụ tổng hợp Bath trở thành trung tâm của xã hội thời George, được miêu tả là cao quý và trang nhã nhất so với bất kỳ nơi nào trong Vương quốc.
Trong thế kỷ 20, Tòa nhà được sử dụng như một rạp chiếu phim, bị đánh bom trong Chiến tranh thế giới 2 và được phục hồi vào năm 1963.

Phối cảnh tổng thể Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh

Sơ đồ mặt bằng Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh

Mặt tiền Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh

Nội thất Phòng Khiêu vũ, Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh

Nội thất Phòng Octagon (đánh bài, tổ chức tiệc, lễ hội…), Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh

Nội thất Phòng trà (tổ chức tiệc, lễ hội), Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh

Bên trong Bảo tàng Thời trang, Nhà dịch vụ tổng hợp Bath, Avon, Anh
Dinh thự
Tòa nhà Royal Crescent
Tòa nhà Royal Crescent (Tòa nhà Hình lưỡi liềm Hoàng gia) là một dãy gồm 30 ngôi nhà tạo thành một bố cục nửa đường tròn, hướng về phía công viên.
Công trình được John Wood, Younger (kiến trúc sư người Anh, năm 1728 – 1782) thiết kế và được xây dựng từ năm 1767- 1774; là một trong những ví dụ điển hình nhất về kiến trúc Georgian (Georgian Architecture).
Tòa nhà dài 150m, là công trình có hình dạng lưỡi liềm đầu tiên được xây dựng và là một ví dụ về “quốc gia trong thành phố” (Rus in Urbe) với tầm nhìn rộng ra công viên đối diện.
Trong số 30 lô nhà phố của Tòa nhà có: 10 lô dạng nhà liên kế; 18 lô dạng chung cư với nhiều căn hộ có kích thước khác nhau; 1 lô nhà là Bảo tàng Royal Crescent số 1 (No.1 Royal Crescent) và 1 lô nhà là Royal Crescent Hotel & Spa.
Diện mạo mặt trước phía nam của công trình thống nhất theo thiết kế chung của kiến trúc sư John Wood. Mỗi lô có mặt tiền tương đối giống nhau: Cao gần 15m, gồm tầng hầm, tầng trệt, 2 tầng trên và một tầng áp mái; Tầng trệt như là phần bệ, mỗi căn có một ô cửa ra vào và hai cửa sổ; Tầng 1 và 2, một căn nhà được nhấn mạnh bởi các cột và 3 ô cửa sổ theo phong cách Palladian; 114 cột Ionic có đường kính 76cm, cao thông 2 tầng tới 14,3m; Tại một số vị trí đặc biệt được nhấn mạnh bởi một cột kép tại góc và tại căn nhà trung tâm của khối công trình.
Sự khác nhau chủ yếu tại mặt sau của công trình. Mỗi người mua lô nhà đã thuê kiến trúc sư riêng để thiết kế phần mặt sau của lô nhà, tạo cho mặt sau công trình hết sức đa dạng. Phía sau các căn nhà là vườn, được phân tách bởi tường rào.
Tòa nhà được xây bằng đá Bath.
Phía trước của Royal Crescent là bức tường và một con mương tạo thành hàng rào chìm (Ha-ha/Saut de Loup) bảo vệ, song không làm ảnh hưởng đến tầm nhìn ra Công viên Royal Victoria.

Vị trí 3 tòa dinh thự điển hình: 1) Tòa nhà Royal Crescent (Hình lưỡi liềm Hoàng gia); 2) Tòa nhà Circus, Bath (Hình tròn); 3) Tòa nhà Lansdown Crescent (Hình lượn sóng), thành phố Bath, Avon, Anh

Hàng rào chìm phía trước Tòa nhà Royal Crescent, thành phố Bath, Avon, Anh

Mặt tiền phía nam Tòa nhà Royal Crescent với các căn nhà giống nhau theo phong cách Palladian

Chi tiết kiến trúc cột Ionic, tường và ô cửa thống nhất tại mặt tiền phía nam Tòa nhà Royal Crescent, thành phố Bath, Avon, Anh

Phối cảnh mặt tiền phía bắc Tòa nhà Royal Crescent với các lô nhà có hình dáng đa dạng, thành phố Bath, Avon, Anh

Ngôi nhà trung tâm, số 16 Royal Crescent, Bath, được sử dụng làm nơi tổ chức các sự kiện, thành phố Bath, Avon, Anh
Tòa nhà Circus, Bath
Tòa nhà Circus, Bath (Tòa nhà Hình tròn) nằm tại phía bắc của Quảng trường Nữ hoàng (Queen Square). Tòa nhà tạo thành một vòng tròn với 3 lối vào, được thiết kế bởi kiến trúc sư John Wood, Elder.
Công trình được xây dựng từ năm 1754 đến năm 1768, và được coi là một ví dụ tiêu biểu của kiến trúc Georgian (Georgian Architecture).
Tòa nhà được chia thành 3 đoạn vòng tròn bằng nhau với một bãi cỏ tại trung tâm.
Mặt tiền của các lô nhà trong 3 đoạn nhà đều thống nhất với hình thức trang trí với ba thức cột cổ điển (Doric, Composite và Corinthian). Mặt sau của các lô nhà linh hoạt theo nhu cầu của chủ lô đất, tương tự như Tòa nhà Royal Crescent.
Công trình là một phần trong tầm nhìn của John Wood, Elder nhằm tạo lập cảnh quan kiến trúc Palladian cổ điển cho thành phố và là một trong những đỉnh cao sự nghiệp của kiến trúc sư.
Sân trung tâm của Quần thể được lát bằng đá với một hồ chứa cấp nước cho các ngôi nhà. Vào năm 1800, khu vườn tròn giữa Sân trung tâm Quần thể được xây dựng với một cụm cây lớn.

Phối cảnh tổng thể Tòa nhà Circus, thành phố Bath, Avon, Anh

Phối cảnh mặt tiền của một trong 3 cánh vòng tròn Tòa nhà Circus, thành phố Bath, Avon, Anh
Tòa nhà Lansdown Crescent
Tòa nhà Lansdown Crescent (Tòa nhà Hình lượn sóng) là một ví dụ nổi tiếng về kiến trúc Georgian (Georgian Architecture) tại Bath. Công trình được thiết kế bởi kiến trúc sư John Palmer và được hình thành bởi nhiều nhà xây dựng từ năm 1789 đến năm 1793.
Tòa nhà có tầm nhìn rõ ràng ra trung tâm Bath, nằm trên đồi Lansdown.
Công trình là thành phần trung tâm của một tổ hợp gồm 3 khối lượn sóng: Lansdown Crescent (với 20 lô nhà); Lansdown Place East (với 16 lô nhà); Lansdown Place West (với 9 lô nhà). Tổ hợp này cùng với tòa nhà lượn sóng Someset Place tạo thành ranh giới cực bắc của thành phố Bath thời kỳ Georgian.
Tòa nhà Lansdown Crescent bao gồm 20 lô nhà phố. Các lô nhà có cấu trúc: Mặt phía trước của các lô nhà đồng nhất, gồm 3 tầng nổi và một tầng hầm, thống nhất về chiều cao các tầng, cửa ra vào và cửa sổ. Tòa nhà chạy dọc theo điều kiện địa hình, tạo thành các lô nhà cao khác khác nhau.
Các phòng áp mái được đặt dưới lan can và mái nhà ốp bằng đá phiến. Riêng hai lô nhà trung tâm, số 10 và 11 có bố cục tạo thành điểm nhấn với 4 cột Tuscan có phào chỉ và diềm trang trí phia trên.
Mặt phía sau của lô nhà khác nhau được xây dựng đa dạng, tùy thuộc vào nhu cầu của chủ các lô đất.
Cách bố trí này tương tự như tại Tòa nhà Royal Crescent.

Phối cảnh tổng thể Tòa nhà Lansdown Crescent (chính giữa ảnh); Lansdown Place East (bên phải ảnh) và Lansdown Place West (bên trái ảnh); Mặt tiền các lô nhà đồng nhất và dật bậc theo điều kiện địa hình; thành phố Bath, Avon, Anh

Phối cảnh mặt sau Tòa nhà Lansdown Crescent; hình thức kiến trúc khác nhau giữa lô nhà theo nhu cầu của chủ lô đất; thành phố Bath, Avon, Anh

Mặt tiền lô nhà trung tâm tại Tòa nhà Lansdown Crescent, thành phố Bath, Avon, Anh

Cổng tò vò nối Lô nhà số 20, Tòa nhà Lansdown Crescent với Lô nhà số 1 Tòa nhà Lansdown Place West, thành phố Bath, Avon, Anh
Nhà hát, bảo tàng
Nhà hát Hoàng gia
Nhà hát Hoàng gia (Theatre Royal) được xây dựng vào năm 1805 thay thế một nhà hát cũ. Công trình được phép sử dụng danh hiệu “Nhà hát Hoàng gia” và được đánh giá là một trong những ví dụ quan trọng nhất còn sót lại của kiến trúc nhà hát thời Georgian.
Nhà hát có sức chứa khoản 900 khán giả.
Công trình được thiết kế bởi John Palmer (kiến trúc sư người Anh, năm 1738 - 1817) và George Dance the Younger (kiến trúc sư người Anh, năm 1741 – 1825).
Một trận hỏa hoạn lớn vào năm 1862 đã phá hủy toàn bộ nội thất của tòa nhà. Công trình được phục dựng lại vào năm 1892 và năm 1902.
Ngoài Nhà hát Hoàng gia, tại đây còn có các nhà hát khác mang tên Ustinov Studio, the Egg, Rondo Theater và Mission Theater.

Phối cảnh mặt tiền Nhà hát Hoàng gia, thành phố Bath, Avon, Anh

Nội thất Nhà hát Hoàng gia, thành phố Bath, Avon, Anh
Bảo tàng Kiến trúc Bath
Bảo tàng Kiến trúc Bath (Museum of Bath Architecture / Building of Bath Collection) nằm trong Nhà nguyện của Nữ bá tước Huntingdon, được xây dựng vào năm 1765.
Bảo tàng lưu giữ và giới thiệu các mô hình, bản đồ, tranh vẽ và các tác phẩm phục dựng để cho thấy cách thức xây dựng một ngôi nhà điển hình của thời Georgian, từ khối đá Ashlar (loại đá được gia công một cách tinh xảo để xây dựng) đến các tác phẩm thạch cao trang trí.
Các phần trưng bày gồm: Khai thác và chế tác đá; Làm đồ nội thất, sơn, giấy dán tường, đồ nội thất mềm và vải bọc; Mô hình thành phố Bath và các công trình đặc thù; Phòng trưng bày tài liệu về kiến trúc bao gồm: Hồ sơ Tòa nhà Bath và Bộ sưu tập các tác phẩm như bức tranh toàn cảnh về Bath vào những thời kỳ lịch sử...

Phối cảnh tổng thể Bảo tàng Kiến trúc Bath, Avon, Anh

Phối cảnh mặt tiền Bảo tàng Kiến trúc Bath, Avon, Anh

Bên trong Bảo tàng Kiến trúc Bath, Avon, Anh
Ngoài ra, tại Thành phố Bath còn có bảo tàng khác như: Bảo tàng nghệ thuật Thổi thủy tinh và Kính màu Bath (Bath Aqua Theatre of Glass); Bảo tàng Đóng sách (Museum of Bookbinding); Bảo tàng lịch sử Thương mại địa phương Bath (Museum of Bath at Work); Bảo tàng Nghệ thuật Đông Á (Museum of East Asian Art); Bảo tàng Holburne (Holburne Museum)…
Quảng trường, công viên
Quảng trường Nữ hoàng
Quảng trường Nữ hoàng (Queen Square) nằm tại phía tây bắc của trung tâm thành phố cổ, được bao quanh bởi những ngôi nhà thời Georgia, là một trong những yếu tố đầu tiên trong chuỗi kiến trúc quan trọng nhất tại Bath, cùng với Tòa nhà Royal Crescent (Tòa nhà Hình Lưỡi liềm Hoàng gia); Tòa nhà Circus, Bath (Tòa nhà Hình tròn).
Quảng trường ban đầu được hình thành bởi John Wood, Elder (kiến trúc sư người Anh, 1704- 1754) vào đầu thế kỷ 18. Mặt tiền của các công trình xung quanh Quảng trường được thiết kế theo phong cách kiến trúc Palladian và sau đó giao lại cho các nhà xây dựng riêng lẻ để xây dựng phần còn lại của tòa nhà.
Giữa của Quảng trường có một Tháp tưởng niệm, được Beau Nash (nghệ sĩ thời trang người Anh, 1674- 1762) dựng lên vào năm 1738 để vinh danh Frederick, Hoàng tử xứ Wales.
Quảng trường có bố cục tương tự như một vườn hoa.

Sơ đồ vị trí Quảng trường Nữ hoàng (phía dưới ảnh). Góc trên bên phải là Tòa nhà Circus, Bath (Tòa nhà Hình tròn) thành phố Bath, Avon, Anh

Phối cảnh tổng thể Quảng trường Nữ hoàng, thành phố Bath, Avon, Anh

Dãy nhà phía bắc, một trong bốn dãy nhà giới hạn Quảng trường Nữ hoàng, thành phố Bath, Avon, Anh

Vườn cây bên trong Quảng trường
Công viên Parade
Công viên Parade (Parade Gardens) ban đầu có tên Công viên St James, được xây dựng vào năm 1709 gắn với các không gian giao lưu (Assembly Rooms) dành cho khách đến spa. Công viên được hình thành bởi Beaau Nash (nhà thời trang và nghi lễ người Anh, năm 1674 – 1762).
Ngoài ra, trong khu vực Di sản còn có nhiều công viên khác như Sydney Gardens, Công viên Henrietta; Công viên Hedgemead, Công viên Alice…

Phối cảnh Công viên Parade, thành phố Bath, Avon, Anh
Các công trình đáng chú ý khác
Cầu Pulteney
Cầu Pulteney (Puleney Bridge) bắc qua sông Avon được hoàn thành vào năm 1774, được thiết kế bởi Robert Adam (kiến trúc sư người Anh, năm 1728 – 1792) theo phong cách Palladian.
Trên cầu bố trí các cửa hàng chạy dọc suốt theo chiều dài cầu. Đây là một trong bốn cây cầu duy nhất tại châu Âu có các cửa hàng trên toàn cầu ở cả hai phía (những cây cầu còn lại ở Florence, Venice. Ý và Erfurt, Đức).
Vào cuối thế kỷ 18, Cầu đã bị hư hại do lũ lụt, nhưng đã được xây dựng lại theo thiết kế tương tự.
Cây cầu hiện tại dài 45m và rộng 18m. Cầu được đỡ bằng 3 vòm trụ cầu rộng bằng nhau, được xây dựng bằng đá vôi.
16 cửa hàng ban đầu trên cầu hiện được chuyển đổi thành 6 cửa hàng lớn hơn.

Phối cảnh tổng thể Cầu Pulteney, Bath, Anh

Mặt bên phía nam Cầu Pulteney, Bath, Anh

Sơ đồ mặt bằng, mặt cắt Cầu Pulteney, Bath, Anh

Dãy cửa hàng tại mặt bắc trên Cầu Pulteney, Bath, Anh
Di sản Thành phố Bath, Avon, Anh phản ánh hai thời kỳ vĩ đại trong lịch sử nhân loại: La Mã và Georgian. Thành phố đẹp như tranh vẽ, là bước ngoặt cho việc quy hoạch hợp nhất giữa đô thị và thiên nhiên, khởi đầu cho lý luận về Thành phố vườn vào thế kỷ 19. Thành phố Bath mỗi năm đón 1,3 triệu du khách, là một trong mười thành phố của Anh được du khách đến thăm nhiều nhất.
Đặng Tú, Bộ môn KTCN, ĐHXD
Nguồn :
https://whc.unesco.org/en/list/428/
https://en.wikipedia.org/wiki/United_Kingdom
https://en.wikipedia.org/wiki/Heritage_tourism
https://en.wikipedia.org/wiki/Bath,_Somerset
https://www.british-history.ac.uk/vch/som/vol1/pp219-288
https://www.bathecho.co.uk/news/community
https://en.wikipedia.org/wiki/Roman_Baths_(Bath)
https://en.wikipedia.org/wiki/Cross_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/Grand_Pump_Room
https://en.wikipedia.org/wiki/Bath_Abbey
https://en.wikipedia.org/wiki/St_John%27s_Church,_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/Royal_Crescent
https://en.wikipedia.org/wiki/Lansdown_Crescent,_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/Guildhall,_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/The_Circus,_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/Bath_Assembly_Rooms
https://en.wikipedia.org/wiki/Theatre_Royal,_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/Museum_of_Bath_Architecture
https://en.wikipedia.org/wiki/Queen_Square,_Bath
https://en.wikipedia.org/wiki/Parade_Gardens
https://en.wikipedia.org/wiki/Pulteney_Bridge
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Á và châu Đại Dương
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Âu
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Mỹ
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Phi
|