Tuần -18 - Ngày 28/03/2024
|
|
|
|
Thông tin định kỳ
|
|
|
Lịch sử Kiến trúc
Khu khảo cổ Leptis Magna, Libya |
26/06/2017 |
Thông tin chung:
Công trình: Khu khảo cổ Leptis Magna (Archaeological Site of Leptis Magna)
Địa điểm: Khoms, Libya (N32 38 17.988 E14 17 35.016)
Thiết kế kiến trúc:
Quy mô:
Năm hình thành: Thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên
Giá trị: Di sản thế giới (1982; hạng mục i, ii, iii)
Libya là một quốc gia nằm ở khu vực Maghreb, tại Tây Bắc châu Phi, phía Bắc là Địa Trung Hải, phía Đông giáp Ai Cập, phía Đông Nam giáp Sudan, phía Nam giáp Chad và Niger, phía Tây giáp Algeria và Tunisia.
Libya hình thành từ 3 vùng lịch sử: Tripolitania, Fezzan và Cyrenaica với diện tích khoảng 1800000 km2, là nước lớn thứ 4 tại châu Phi; dân số khoảng 6,41 triệu người (năm 2015). Libya là một quốc gia có tới 90% diện tích đất là sa mạc. Tripoli là thành phố lớn nhất và là thủ đô. Ngôn ngữ chính thức là tiếng Ả Rập.
Từ cuối thời đại Đồ đồng, tại Libya đã có bộ tộc người Berber (hoặc Amazighen) cư ngụ.
Từ năm 1500 đến năm 300 trước Công nguyên, người Phoenicia (là một nền văn minh cổ đại, với trung tâm nằm dọc vùng eo biển Liban, Syria, và Bắc Israel ngày nay; kinh tế dựa chủ yếu vào thương mại hàng hải trên Địa Trung Hải), đã hoạt động thương mại tại miền Tây Libya và người Hy Lạp cổ đại đã thiết lập các thành bang tại miền Đông Libya.
Libya bị các quốc gia lân cận cai trị trước khi trở thành một phần của Đế chế La Mã và là một trong những trung tâm đầu tiên của Kitô giáo.
Sau sự sụp đổ của Đế quốc La Mã Tây phương (Western Roman Empire), phần lớn Libya bị chiếm đóng bởi Vương quốc Vandal (Vandal Kingdom). Đến thế kỷ thứ 7, Libya trở thành thuộc địa của các Vương quốc Hồi giáo Ả Rập. Vào đầu thế kỷ 16, các Đế quốc Tây Ban Nha (Spanish Empire) và tổ chức Knights of St John chiếm Tripoli cho đến khi Đế chế Ottoman (Ottoman Empire) cai trị Libya, bắt đầu từ năm 1551. Từ năm 1911 -1943 Libya là thuộc địa của Ý. Ngày 10/2/1947, Libya tuyên bố độc lập từ Ý, song chịu sự giám sát của Anh và Pháp.
Ngày 24/12/1951, Libya trở thành quốc gia độc lập hoàn toàn.
Từ năm 2007, Libya đã được chia thành 22 vùng.
Bản đồ Libya và vị trí thành phố Al Khums
Khu khảo cổ Leptis Magna thuộc thành phố Al Khums (Khoms hoặc Homs) là thủ phủ của vùng Murqub, một trong 22 vùng của Libya, nằm về phía Đông của vùng thủ đô Tripoli, cách thành phố Tripoli khoảng 130km.
Khu khảo cổ Leptis Magna nằm ngay tại cửa sông Lebda Wadi đổ ra Địa Trung Hải.
Leptis Magna được hình thành vào thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên. Ban đầu là một phần của thành phố Carthage (hay Punic, nay thuộc Tunisia), Leptis Magna được mở rộng dưới thời của Hoàng đế La Mã Septimius Severus (trị vì từ năm 193-211), người đã từng là cư dân của thành phố.
Hoàng đế Septimius Severus đã bỏ nhiều công sức để làm cho Leptis Magna trở thành thành phố quan trọng thứ 3 tại châu Phi, sánh với Carthage (thuộc Tunisia) và Alexandria (Ai Cập).
Vào thế kỷ thứ 3, khi Đế quốc La Mã dần suy yếu, thương mại giảm sút, tầm quan trọng của thành phố Leptis Magna cũng mất dần. Năm 365, thành phố bị tàn phá hoàn toàn bởi trận sóng thần.
Năm 439, Leptis Magna và các thành phố Tripolitania khác nằm dưới sự kiểm soát của Vương quốc Vandal. Người Vandal chiếm và phá hủy các bức tường bảo vệ của thành phố Leptis Magna.
Năm 523, người Berber tấn công chiếm thành phố. Sau đó, người La Mã chiếm lại được thành phố, song Leptis Magna không bao giờ phục hồi lại từ sự tàn phá do người Berber gây ra và do sự sụt giảm về hoạt động thương mại. Tại đây dầu ôliu của Leptis Magna không còn tiếp tục được sản xuất; diện tích đất nông nghiệp bị sa mạc hóa…
Đến thế kỷ thứ 6, thành phố hoàn toàn Kitô giáo hóa. Nhiều nhà thờ được xây dựng trong thời gian này. Song vai trò của thành phố vẫn tiếp tục suy giảm. Đến năm 674, thành phố thu hẹp lại, chỉ còn là nơi đồn trú của binh lính thuộc Đế chế Byzantine (Byzantine Empire) hay Đế quốc Đông La Mã (Eastern Roman Empire) với dân số dưới 1000 người. Người ta phải xây dựng các bức tường mới để bảo vệ phần nhỏ của thị trấn, nơi vẫn còn có người cư trú.
Vào thế kỷ thứ 7, khi Libya trở thành thuộc địa của các vương quốc Hồi giáo Ả Rập, Leptis Magna tuyệt đẹp xưa kia hoàn toàn rơi vào quên lãng và bị cát bao phủ.
Thành phố Leptis Magna được người La Mã quy hoạch theo kiểu ô cờ. Trung tâm của thành phố là quảng trường và cũng là nơi công dân trong thành phố tụ họp, xung quanh là các công trình thương mại, tôn giáo và hành chính. Đây cũng là nơi giao nhau của hai tuyến đường chính: Cardo Maximus và Decumanus Maximus.
Song bản thiết kế quy hoạch mang tính nguyên lý ban đầu đã được điều chỉnh lại do thành phố được xây dựng kế thừa từ một thành phố đã có từ trước đó với các ngôi đền nằm gần biển và một trung tâm thương mại đã tồn tại ngay tại một cổng vào thành phố.
Tuyến đường chính được gọi là Decumanus trên thực tế không chạy qua trung tâm thành phố mà chạy dọc theo bờ biển Bắc Phi, bắt đầu ở thành phố Alexandria (Ai Cập), qua Cyrenaica (phía Đông của Libya), đến Lepcis Magna, tiếp tục đến Sabratha (phía Tây của Libya), Carthage (Tunisia) và xa hơn. Tuyến đường này chạy bên ngoài thành phố cổ, cách khoảng 350m.
Trong thành phố cổ thực tế chỉ có một tuyến đường chính theo hướng chếch Bắc – Nam là Cardo Maximus.
Dọc theo đường chính Cardo Maximus bố trí nhiều cổng khải hoàn môn với các tượng đài, quảng trường, đài phun nước…và các công trình quan trọng của thành phố.
Ngày nay, khu Leptis Magna trở thành địa điểm của những tàn tích ấn tượng nhất thời kỳ La Mã và thu hút nhiều nhà khoa học đến khám phá. Năm 1816, một phần của một ngôi đền cổ tại Leptis Magna đã được chuyển đến Bảo tàng của nước Anh.
Khi người Ý chinh phục Libya vào đầu thế kỷ 20, họ đã nỗ lực để khám phá lại Leptis Magna. Nhiều nghiên cứu khảo cổ đã được tiến hành.
Tàn tích đường phố chính Cardo Maximus của thành phố cổ Leptis Magna
Tàn tích bên trong các ô phố, thành phố cổ Leptis Magna
Tàn tích bến cảng tại thành phố cổ Leptis Magna
Tàn tích bệ móng ngọn đèn biển trên bến cảng tại thành phố cổ Leptis Magna
Khu khảo cổ Leptis Magna tại Khoms, Libya đã được UNESCO tôn vinh là Di sản thế giới (năm 1982).
Khu khảo cổ Leptis Magna với các tàn tích còn lại là minh chứng cho những tuyệt tác về tài năng sáng tạo của con người, đặc biệt trong giai đoạn đầu sau Công nguyên.
Các công trình trong Khu khảo cổ Leptis Magna thể hiện sự giao lưu các giá trị về kinh tế, nghệ thuật, tôn giáo và văn hóa của nhân loại tại khu vực Tây Bắc châu Phi và miền Nam châu Âu, Khu vực Địa Trung Hải, trong tất cả các lĩnh vực kiến trúc, công nghệ xây dựng, nghệ thuật tạo hình, quy hoạch đô thị và thiết kế cảnh quan.
Khu khảo cổ Leptis Magna là một bằng chứng đặc biệt về một nền văn minh tại khu vực Tây Bắc châu Phi, phát triển rực rỡ và sau đó suy tàn trong khoảng 14 thế kỷ, từ thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên đến thế kỷ thứ 7 sau Công nguyên.
Vị trí một số hạng mục công trình chính trong Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Nhiều hiện vật về thành phố cổ Leptis Magna được lưu giữ tại Bảo tàng Leptis Magna (Leptis Magna Museum), là bảo tàng khảo cổ học (archaeological museum), nằm ngay tại lối vào của Khu khảo cổ Leptis Magna.
Một số hạng mục công trình nổi tiếng trong Khu vực Di sản:
Hệ thống cổng Khải hoàn
Cổng trong khu vực Di sản hầu hết là dạng cổng Khải hoàn (Triumphal Arch), là một cấu trúc hoành tráng dạng vòm, với một hoặc nhiều lối đi qua, thường đặt giữa đường. Đây là một dạng kiến trúc có liên quan đặc biệt tới Roma cổ đại. Cổng Khải hoàn được xây dựng kỷ niệm các sự kiện, con người chiến thắng trong các cuộc chiến tranh hay các sự kiện lịch sử trọng đại.
Các cổng chính trong khu vực gồm: Marcus Aurelius Arch; West Gate; Septimius Severus Arch; Tiberius Arch; Trajan Arch; Byxantine Gate.
- Cổng Marcus Aurelius (Marcus Aurelius Arch, ký hiệu 1 trên hình vẽ )
Cổng nằm tại phía Tây Bắc của thành phố, được xây dựng vào năm 165 sau Công nguyên, kỷ niệm chiến công của gia tộc Hoàng đế Lucius Verus (trị vì năm 161 – 169) trước Đế chế Parthian (Parthian Empire, năm 247 trước Công nguyên đến 224 sau Công nguyên, còn được gọi là Đế chế Arsacid, thuộc Iran, Irac cổ xưa).
Cổng có mặt bằng hình vuông, song các mặt cổng không hoàn toàn giống nhau. 2 bề mặt phía con đường xuyên qua cổng được trang trí phức tạp hơn so với 2 bề mặt kia.
Cổng Marcus Aurelius, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Cổng Septimius Severus (Septimius Severus Arch- Ký hiệu 5 trong hình vẽ)
Cổng mang tên Septimius Severus, là một Hoàng đế La Mã (trị vì trong giai đoạn 193- 211).
Cổng Septimius Severus nằm tại phía Tây Nam của Khu vực Di sản, được xây dựng đánh dấu nhân dịp Hoàng đế Septimius Severus đến Bắc Phi vào năm 203. Cổng đặt trên trục đường chính Bắc – Nam của thành phố.
Cổng có 4 mặt gần như nhau, mặt bằng hình vuông. Bên ngoài khối cổng là 8 cột kiểu kiến trúc Corinth đỡ mái (hiện không còn). Phía trong là 4 khối trụ tường đỡ khối vòm cổng được trang trí bằng các dạng dây leo, cành cọ…
Trên bề mặt cổng có các bức phù điều miêu tả các sự kiện chiến thắng với hình ảnh chiến binh cưỡi ngựa, xe ngựa; các hoạt động nghi lễ liên quan đến cuộc sống của Hoàng đế; các vị thần La Mã…
Cổng Septimius Severus, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Bức phù điêu miêu tả Hoàng đế Septimius Severus cưỡi xe với hai người con, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Cổng Tiberius (Tiberius Arch, ký hiệu 11)
Cổng mang tên Tiberius, nằm ngay tại trung tâm thành phố, cạnh chợ, được xây dựng vào năm 36 sau Công nguyên để tôn vinh Hoàng đế La Mã Tiberius (trị vì năm 14- 37 sau Công nguyên). Hiện tại, chỉ còn lại tàn tích với một vòm cổng.
Cổng Tiberius, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Cổng Trajan (Trajan Arch, ký hiệu 12)
Cổng nằm tại trục chính Bắc – Nam của thành phố cổ, được xây dựng vào năm 106- 111 vào thời Hoàng đế La Mã Trajan (trị vì năm 98-117). Cổng được xây dựng để ghi công các chiến dịch quân sự thành công của Hoàng đế.
Tàn tích hiện tại chỉ là một phần còn lại của cổng với một vòm và một cột Corinth tại góc tường. Trên các phiến đá còn lưu lại các chữ khắc ghi các sự kiện lịch sử liên quan.
Cổng Trajan, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Cổng Byzantine (Byzantine Gate, ký hiệu 27)
Cổng nằm ngay trên lối vào Quảng trường cổ (Old Forum) và nhà thờ cạnh Quảng trường (Old Forum Church).
Cổng được xây dựng vào năm 435, thời Đế chế Byzantine hay Đế quốc Đông La Mã (Eastern Roman Empire), trên nền của một cổng vòm cũ được xây dựng từ 5 thế kỷ trước. Trong giai đoạn này, thành phố đã rơi vào quên lãng, Cổng Byzantine được xây dựng cùng với các bức tường mới để bảo vệ phần nhỏ còn lại của thị trấn, nơi vẫn còn người cư trú.
Cổng Byzantine tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Cổng Byzantine và bức tường xây dựng mới để bảo vệ phần nhỏ còn lại của thị trấn, nơi vẫn còn người cư trú; Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Hệ thống quảng trường
Thành phố cổ Leptis Magna có nhiều quảng trường, trong đó có các quảng trường chính:
- Quảng trường cổ (Old Forum, ký hiệu 23)
Quảng trường cổ được xây dựng vào thời Hoàng đế Augustus (trị vì năm 27 trước Công nguyên đến năm 14 sau Công nguyên). Được gọi là quảng trường cổ vì vào đầu thế kỷ thứ 3, Hoàng đế Septimius Severus, người được sinh ra ở Leptis, đã xây dựng một quảng trường mới mang tên Severan Forum.
Quảng trường cổ nằm gần sát biển, được bao quanh 3 phía là các công trình: Đền thờ Roman & Augustus (Roman & Augustus Temple); Đền thờ Hercules (Hercules Temple); Đền thờ Liber Pater (Liber Pater Temple); Nhà thờ quảng trường cổ (Old Forum Church); Giáo hội (Curia) và Nhà thờ cổ (Old Basilica).
Tàn tích Quảng trường cổ (Old Forum) tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Quảng trường Severan (Severan Forum, ký hiệu 16)
Quảng trường còn được gọi là Quảng trường mới (New Forum; xây dựng sau so với Quảng trường cổ), được xây dựng theo lệnh của Hoàng đế Septimius Severus (trị vì từ năm 193-211). Công trình hoàn thành năm 216, sau cái chết của Hoàng đế.
Quảng trường có nhiều trang trí với đầu các con quái vật trong truyền thuyết bằng đá cẩm thạch.
Lối vào quảng trường và bên trong Quảng trường Severan, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Tượng đầu quái vật truyền thuyết trang trí tại Quảng trường Severan, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Hệ thống nhà thờ và đền thờ
Trong Khu vực Di sản tập trung nhiều nhà thờ: Byzantine Church; Old Forum Church; Old Basilica, Severan Basilica và đền: Roman & Augustus Temple; Hercules Temple; Liber Pater Temple; Jupite Temple; Doria Temple..
Tàn tích đền thờ Roman & Augustus Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Nhà thờ Byzantine (Byzantine Church, ký hiệu 17)
Công trình nằm tại phía Đông Nam trung tâm thành phố cổ, được xây dựng vào năm 535 sau Công nguyên.
Tương tự như các nhà thờ xây dựng vào thế kỷ thứ 6, nhà thờ có dạng một nhà thờ chính với 3 gian giữa, bên trong là hai hàng cột dạng Ionic bằng đá.
Trong khu vực nhà thờ có nhiều hầm mộ.
Tàn tích Nhà thờ Byzantine, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Nhà thờ Severan (Severan Basilica, ký hiệu 28)
Nhà thờ nằm tại phía Đông Nam trung tâm thành phố, cạnh Quảng trường Severan.
Nhà thờ Severan là công trình nổi tiếng nhất tại Thành phố cổ Leptis Magna, sau Cổng Severus (Arch of Severus) và cùng là công trình được xây dựng vào dịp Hoàng đế La Mã Septimius Severus (trị vì từ năm 193-211) thăm thành phố năm 203.
Công trình có hình thức tương tự như các nhà thờ đã được xây dựng tại Roma.
Nhà thờ dài khoảng 95 m và rộng 35 mét, và được chia thành ba gian, ngăn cách bởi các hàng cột bằng đá granite tím của Ai Cập.
Nhà thờ có nhiều trang trí rất đa dạng, miêu tả các sự tích thần thánh và các bản khắc mô tả quá trình xây dựng nhà thờ.
Tàn tích Nhà thờ Severan Basilica, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Trang trí hình tượng thần Hercules trên hàng cột
Hệ thống nhà hát, đấu trường, rạp xiếc
Tương tự như các thành phố trung tâm khác của nền văn minh La Mã, thành phố cổ Leptis Magna có nhiều công trình nhà hát, đấu trường, biểu diễn xiếc và đua ngựa.
- Nhà hát (Theater, ký hiệu 6)
Nhà hát là một cấu trúc tuyệt đẹp được xây dựng vào thế kỷ thứ 1 sau Công nguyên, nhờ được tài trợ bỏi một số nhà quý tộc giàu có.
Công trình là một trong những ví dụ đầu tiên thời bấy giờ, không xây dựng trên một sườn đồi để tạo thành khán đài mà khán đài được đỡ bởi hệ thống kết cấu xây dựng.
Công trình có quy mô nhỏ hơn một ít so với Nhà hát Sabratha (Theatre at Sabratha), quy mô 5000 chỗ ngồi được xây dựng trong thời gian sau đó tại thành phố cổ Sabratha (cũng là Di sản thế giới, năm 1982), phía Tây của thành phố thủ đô Tripoli.
Nhà hát được xây dựng bổ sung một số hạng mục vào thế kỷ thứ 2, như đền cho nữ thần Ceres Augusta, đền cho thần Dei Augusti; bức tường hình bán nguyệt bao quanh dàn nhạc.
Công trình được trang trí rất nhiều tượng đài, song phần lớn đã bị phá hủy do chiến tranh. Chỉ còn sót lại một vài tượng, được lưu giữ tại Bảo tàng Quốc gia ở thủ đô Tripoli.
Đằng sau sân khấu là một công trình hình thang được gọi là Khu trưng bày phía sau (Porticus Post Scaenam), bao gồm một ngôi đền nằm tại trung tâm, xung quanh là quảng trường và vườn.
Tại đây có rất nhiều phiến đá khắc chữ miêu tả các sự kiện lịch sử có liên quan đến thành phố, Hoàng gia, ghi công đức của những người đã có công xây dựng nhà hát….
Sơ đồ mặt bằng Nhà hát tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Tàn tích Nhà hát tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Đấu trường (Amphitheatre)
Đấu trường nằm tại rìa phía Đông của thành phố cổ Leptis Magna, được xây dựng vào khoảng năm 56 sau Công nguyên, thời Hoàng đế La Mã Nero (trị vì năm 54- 68 sau Công nguyên), trên một mỏ đá cũ.
Công trình có mặt bằng hình tròn, sân đấu có hình bầu dục kích thước 57m x 47m; khán đài có thể chứa được 16000 người. Phần khán đài phía dưới khu vực Đông Nam dành cho tầng lớp thượng lưu (là nơi đón các làn gió mát). Tại đây có nhiều phiến đá điêu khắc các cảnh đấu giữa động vật, người và động vật..Tại đây có đền thờ thần Nemesis, nữ thần của sự diệt vong tại La Mã.
Tàn tích Đấu trường tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Sân biểu diễn xiếc (Circus), Đua ngựa (Hippodrome)
Kề liền với Đấu trường, sát với biển là Sân biểu diễn xiếc hoặc Sân đua ngựa, hiện chỉ còn lại tàn tích một phần móng đá (do nằm sát biển nên bị đào, vận chuyển đi cho mục đích khác).
Công trình năm trên một khu vực bằng phẳng dọc theo bãi biển, được xây dựng vào năm 162 sau Công nguyên.
Công trình sân biểu diễn, sân đua có kích thước khoảng 100 x 450m với khán đài có thể phục vụ cho khoảng 20 – 25 ngàn khán giả, được cho là một trong những địa điểm đua ngựa lớn nhất thời bấy giờ.
Tàn tích Sân biểu diễn xiếc, đua ngụa tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Hệ thống các công trình khác
- Chợ (Market place, ký hiệu 9)
Chợ được xây dựng vào năm 9 trước Công nguyên, sau được xây dựng lại trong suốt triều đại của Hoàng đế La Mã Septimius Severus. Đây là trung tâm buôn bán sôi động nhất tại khu vực phía Nam Địa Trung Hải, nơi trao đổi hàng hóa giữa châu Phi, Rome và Phoenicia. Tại đây còn lưu giữ các tàn tích của các công cụ đo lường (đo vải, đong hạt) bằng đá.
Trung tâm chợ hình bát giác và tàn tích một cột đá granit tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Tàn tích chợ tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna; Hình trái: Vòm nhỏ được trang trí bằng các tàu vận chuyển dàu ô liu đến Rome; Hình phải: Phiến đá là dụng cụ để đo độ dài các tấm vải;
Tàn tích chợ tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna: Lỗ đá để đong hạt
- Nhà tắm Hadrianus (Hadrianus Baths, ký hiệu 14)
Công trình được đặt theo tên của Hoàng đế La Mã Hadrian (trị vì giai đoạn năm 117 - 138) khi ông đến thăm châu Phi vào năm 128. Công trình hoàn thành vào năm 137. Công trình được thiết kế đối xứng theo trục Bắc – Nam. Nhà tắm chia thành các phòng tắm riêng cho nam, nữ, gồm các bể chứa nước ấm và nước lạnh. Trong nhà tắm được ốp bằng đá cẩm thạch trắng. Thiết kế của nhà tắm được cho là giống với các nhà tắm khác trong Đế chế La Mã.
Sơ đồ mặt bằng Nhà tắm Hadrianus, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Tàn tích bên trong Nhà tắm Hadrianus, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Bồn tắm nước lạnh bên trong Nhà tắm Hadrianus, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Bồn tắm nước nóng bên trong Nhà tắm Hadrianus, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Nhà tập luyện Palaestra (ký hiệu 13)
Nhà tập luyện là công trình bổ sung cho nhà tắm Hadrianus (Hadrianus Baths), được xây dựng vào năm 117 – 192 sau Công nguyên, vào thời Hoàng đế La Mã Commodus (trị vì năm 180-192).
Công trình chỉ phục vụ cho nam giới kết hợp với các hoạt động thể thao, tập thể hình. Mọi người đến đến đây tập luyện trước khi đến nhà tắm.
Công trình có mặt bằng giống như một sân vận động, là nơi có thể tổ chức các hoạt động chạy, đấu vật và đánh bóng.
Tàn tích Nhà tập luyện Palaestra (phía sau là nhà tắm) tại Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Mô hình cụm công trình Nhà tập luyện Palaestra và Nhà tắm Hadrianus, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
- Đài phun nước (Nymphaeum ký hiệu 19)
Đài phun nước nằm tại trung tâm của thành phố Leptis Magna, tại một ô phố, trên trục đường chính Bắc – Nam, đối diện với cổng Tiberius (Tiberius Arch), liên kết với quảng trường mới Severan (Severan Forum) và ra bến cảng. Đài phun nước do Hoàng đế Septimius Severus (trị vì từ năm 193-211) xây dựng.
Tàn tích Đài phun nước Nymphaeum, Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna
Di sản Khu khảo cổ Leptis Magna tại Khoms, Libya, là một trong những di tích La Mã được lưu giữ tốt nhất ở vùng Địa Trung Hải, là nguồn cảm hứng cho quy hoạch đô thị và thiết kế kiến trúc những năm sau này tại Bắc Châu Phi và lân cận.
Đặng Tú, Bộ môn KTCN, ĐHXD
Nguồn :
http://whc.unesco.org/en/list/183
https://en.wikipedia.org/wiki/Libya
https://en.wikipedia.org/wiki/Leptis_Magna
https://en.wikipedia.org/wiki/The_Arch_of_Septimius_Severus_in_Leptis_Magna
http://romeartlover.tripod.com/Leptis1.html
http://www.wondermondo.com/Countries/Af/Libya/Murqub/LeptisMagna.htm
http://www.livius.org/articles/place/lepcis-magna/photos
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Á và châu Đại Dương
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Âu
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Mỹ
Danh sách và bài viết về Di sản thế giới tại châu Phi
|
Cập nhật ( 26/06/2017 )
|
Tin mới đưa:- Địa điểm khảo cổ Mycenae và Tiryns tại Argolis, Hy Lạp
- Di tích Thời kỳ Đồ đá mới ở Orkney, Scotland, Vương quốc Anh
- Vùng đất lấn biển Beemster, tỉnh Noord-Holland, Hà Lan
- Trạm bơm hơi nước D.F. Woudagemaal, Lemmer, Hà Lan
- Khu Khảo cổ Nghệ thuật đá thời Tiền sử ở Thung lũng Côa (Bồ Đào Nha) và Siega Verde (Tây Ban Nha)
- Nhà hát Catalana và Bệnh viện Sant Pau, Barcelona, Tây Ban Nha
- Hệ thống cối xay gió ở Kinderdijk – Elshout, Hà Lan
- Quần thể Maritime Greenwich, Luân Đôn, Anh
- Dinh thự Hoàng gia Savoy, Turin, Ý
- Công trình Villa Romana del Casale, Sicily, Ý
- Su Nuraxi di Barumini, Sardinia, Ý
- Nhà thờ, Tháp Civica và Quảng trường lớn tại Modena, Ý
- Cung điện Hoàng gia Caserta, Cầu máng Vanvitelli và Quần thể San Leucio, Ý
- Khu khảo cổ Agrigento, Ý
- Khu Khảo cổ Las Médulas, Tây Ban Nha
Tin đã đưa:- Đồi Hoàng gia Ambohimanga, Madagascar
- Các tòa nhà truyền thống Asante tại Ghana
- Khu Nghệ thuật đá Chongoni, Malawi
- Trung tâm nhập cư lao động Aapravasi Ghat, Mauritius
- Thị trấn cổ Ouadane, Chinguetti, Tichitt và Oualata tại Mauritania
- Medina của thành phố Fez, Morocco
- Gebel Barkal và các địa điểm khảo cổ Napatan, Sudan
- Đảo Mozambique, Nampula, Mozambique
- Đảo Robben, Nam Phi
- Khu nghệ thuật đá Twyfelfontein, Namibia
- Trung tâm Lịch sử Agadez, Niger
- Cảnh quan văn hóa Sukur, Nigeria
- Thị trấn cổ Lamu, Kenya
- Phong cảnh tự nhiên và văn hoá cao nguyên đá Ennedi, Chad
- Thị trấn Stone trên đảo Zanzibar, Tanzania
|