Tuần -18 - Ngày 28/03/2024
SỰ KIỆN TRONG TUẦN
Hỏi:

Em cảm thấy vô hướng quá  

Em chào thầy ạ, em là 1 sinh viên đang theo học tại trường Đại học Xây dựng Hà Nội và cũng đang học trong lớp Kiến trúc Công nghiệp của thầy ạ. Em có 1 số vấn đề nội tâm rất mong muốn được thầy giúp đỡ và mách bảo ạ. 
Vấn đề chính em đang gặp phải là em cảm thấy rất vô hướng như trong tiêu đề ạ. Em thấy bản thân mình không có tý năng lực nào để mai sau có thể hành nghề kiến trúc sư. Hiện tại em bị nản chí và cũng lo sợ nữa. Em vào trường cũng vì ước mơ có thể xây ngôi nhà do chính mình thiết kế và hành nghề. Nhưng em cảm thấy mình không đủ năng lực để có thể hành nghề, kiến thức trên trường là vô cùng lớn mà dù e đã học rồi nhưng lại bị quên lãng chỉ sau 1 học kỳ. Em cũng không giỏi vẽ và vẽ rất xấu nếu vẽ tay thì nhìn rất trẻ con và thiếu chuyên nghiệp, nhìn các bạn khác em cảm thấy rất tự ti, Em cũng không biết mình còn có thể đủ trình độ để đi thực tập không nữa. Chuyên môn của em em tự đánh giá là khá tệ, em rất suy sụp và cố gắng học những gì có thể mà chuyên ngành cần. Thầy có thể cho em xin ý kiến và liệu có giải pháp khắc phục không ạ, em rất sợ rằng nếu hành nghề thì bản thân không giỏi giang thì kinh tế làm ra sẽ bị thấp, không đủ sống. Vậy em phải làm sao ạ. 


Trả lời:

Thày đã nhận được thư.

Năng lực tự thân thời điểm này là kết quả của năng lực tự rèn luyện giai đoạn trước. Như em nêu trong thư, năng lực tự thân yếu, trước hết thể hiện:
i) Kiến thức chuyên môn còn nhiều khoảng trống và ngày càng rộng ra, do việc học không chăm chỉ;
ii) Trình bày bản vẽ kiến trúc xấu, do không cẩn thận khi thiết kế;
iii) Mất niềm tin vào chính mình, nản chí và dẫn đến lo sợ cho tương lai. 
Phải thấy đó là điều không tốt đẹp do chính em gây ra, để có trách nhiệm mà sửa mình. 
Được gia đình hỗ trợ, có sức khỏe và năng lực để học đến năm thứ 3, là may mắn lắm, khi so sánh với rất nhiều thanh niên người Việt khác. 

Một số việc phải làm ngay: 
i) Thay đổi ngay nhận thức cũ: Ta phải trở thành người tài với cả kỹ năng cứng và mềm phù hợp để cạnh tranh và hợp tác, không chỉ trong kiến trúc mà cả lĩnh vực liên quan khác mà xã hội đang cần và tạo ra giá trị gia tăng;
ii) Sử dụng thời gian hợp lý: Một ngày ngủ đủ 6- 7 tiếng để tái tạo sức lao động. Thời gian còn lại dành cho: Học ngoại ngữ và chuyển đổi số; Đi học đầy đủ và lắng nghe bài giảng; Đọc sách và tài liệu bổ sung kiến thức; Chủ động trao đổi chuyên môn với giảng viên và bạn bè;
iii) Chăm chỉ tự học tập: Lời chê ghê gớm nhất là Kẻ lười nhác. Từ Kẻ lười nhác đến Kẻ hèn hạ và vô dụng rất gần nhau. Không phải lúc nào cũng có người bên cạnh mà học hỏi, mà phải có kế hoạch tự học, từ trong sách vở đến mạng xã hội và thực tế;
iv) Mở ra với thế giới bên ngoài: Tìm người có đức, có tài mà chơi để học kiến thức và sự đồng thuận; Ra với môi trường tự nhiên mà hòa vào trong đó. Sẵn sàng trải nghiệm làm những điều tốt đẹp; 
v) Còn 2 năm nữa mới ra trường. Phải học để tốt nghiệp đại học, điểm khởi đầu sự nghiệp của một người tri thức. Đây là thời gian đủ để em tìm lại sự cân bằng cảm xúc và tận tâm thay đổi chính mình.

Nếu có vấn đề gì về việc học tập có thể trao đổi với thày. Thày sẵn sàng đồng hành.

Ngày 4/11/2023; Thày Phạm Đình Tuyển 
Hỏi:

Em kính chào thầy ạ.
Em đang đọc lần 2 quyển sách Nghĩ giàu làm giàu, xuất bản lần đầu năm 1937. Quyển sách được viết từ 90 năm trước nhưng nó vẫn đang phản ánh nhiều thực tế.
Em đã đọc được rằng "các cơ sở giáo dục cần có trách nhiệm hơn nữa trong việc định hướng nghề nghiệp cho sinh viên".
Em nghĩ đó là việc các thầy đang làm không ngừng. 
Em viết mail này để cảm ơn công việc của thầy ạ.

Em cảm ơn thầy đã đọc ạ.
Sinh viên 60KD3


Trả lời:

Thày đã nhận được thư của em.
Rất cám ơn về những dòng chia sẻ, động viên. 
Định hướng nghề nghiệp cho sinh viên không chỉ liên quan đến việc đào tạo kỹ năng cứng mà còn phải là kỹ năng mềm, liên quan trước hết đến năng lực đổi mới sáng tạo và khởi nghiệp. 
Cuốn sách "Nghĩ giàu, làm giàu" chỉ là một trong những nội dung mà thế hệ trẻ quan tâm.
Điều lớn lao hơn là họ phải có năng lực tự thân và năng lực tự rèn luyện để hình thành sự nghiệp và trở thành người tốt cho gia đình, cộng đồng và xã hội, phù hợp với chuẩn mực chung của loài người trong thế kỷ 21. 
Sinh viên là tương lai của thày.
Thày cùng các thày cô giáo khác đang nỗ lực hết sức để biến tương lai tốt đẹp đó thành hiện thực. 
Thày đang viết một cuốn sách với tiêu đề: 'Nâng cao năng lực khởi nghiệp đổi mới sáng tạo cho sinh viên (và cựu sinh viên) trong lĩnh vực xây dựng'. Dự kiến tháng 5/2023 xuất bản. 
Chúc mọi điều tốt lành. 
Ngày 8/3/2023; Thày Phạm Đình Tuyển 

 
 
Hỏi:

 

Thưa thầy, em xin gửi kết quả bigfive mới của bản thân, qua đây em cũng xin cảm ơn thầy vì thông qua bài khảo sát bigfive và những lời thầy nói, em đã cố gắng khắc phục những yếu điểm của bản thân và cũng như trau dồi thêm kiến thức để khai phá bản thân, và thực tế đã có những chuyển biến tích cực trong cuộc sống và công việc của em, tuy vậy bản thân em cũng vẫn còn những thiếu sót, những điều em chưa thay đổi đc, em mong thầy thông cảm và trân thành cảm ơn thầy đã lắng nghe em.

 

Sinh viên Khóa 53KD, Khoa Kiến trúc Quy hoạch, ĐHXD Hà Nội

 


Trả lời:

 

Đã nhận được kết quả Big Five. Nên ghép thêm kết quả của những sinh viên khác, người khác để có thể so sánh và rút ra được nhận xét ta là ai và từ đó tự sửa mình. 

Kết quả cho thấy: Tính cách (hay kỹ năng mềm) thuộc loại trung bình. Yếu về tính hướng ngoại. 

Từng bước, từng bước mà cố gắng hơn. 

 

Ngày 3/2/2023, thày Phạm Đình Tuyển 

 


Hỏi:  Em gửi thầy kết quả Big Five ạ.




Trả lời: Thày đã nhận được kết quả đánh giá Big Five của em. 
Sau một năm tự nhìn nhận mình là ai và đã có những thay đổi . 
Tính cách Tận tâm và Hướng ngoại được cải thiện so với trước. 
Tính cách Cân bằng cảm xúc vẫn yếu như cũ. Theo các nghiên cứu mà thày được biết, tính cách Cân bằng cảm xúc là cốt lõi. Mọi năng lực hoạt động chuyên môn, xã hội của một con người đều dựa vào đây mà ra cả. 
Ta có mặt trên đời này đều có nguyên cớ tốt đẹp nào đó.  Phải tự tin hơn nữa vào chính mình, trước hết là từ công việc chuyên môn, nay chính là đồ án tốt nghiệp. 
Thày sẽ hỗ trợ chuyên môn để em có kết quả tốt nhất trong việc thực hiện học phần Đồ án tốt nghiệp. 
Ngày 10/6/2022. Thày Phạm Đình Tuyển.  
 

Hỏi: E chào thầy ạ! E là Thắng ,sinh vien nhận đồ án tốt nghiệp nhóm thầy, nhóm mình có nhóm zalo riêng hay thế nào để trao đổi về đồ án k ạ ? Em tìm sđt thầy để add Zalo nhưng không được ạ! Em cảm ơn thầy.
Trả lời: Trao đổi trực tiếp với thày qua mail. 
 
Một số nội dung chính thực hiện trong 4 tuần đầu tiên: :
 
1) Đọc kỹ các yêu cầu về nội dung Học phần đồ án tốt nghiệp của Khoa và Bộ môn KTCN; in thành một bộ hồ sơ, khi đi thông qua mang theo (hoàn thành ngay trong tuần thứ 1)  
2) Báo cáo về tên đề tài tốt nghiệp, vị trí cụ thể khu đất dự kiến theo tỷ lệ 1/500 (hoàn thành trong tuần thứ 1)
3) Chuản bị các quy định, tiêu chuẩn thiết kế có liên quan đến đề tài; in thành một bộ hồ sơ, khi đi thông qua mang theo (hoàn thành trong tuần thứ 2)
4) Tìm 5 ví dụ trên thế giới về các công trình tương tự với loại hình dự kiến trong đề tài tốt nghiệp; nhận xét và đánh giá, kết luận rút ra để có thể ứng dụng cho đề tài (4 tuần phải hoàn thành); 
5) Đọc lại các nguyên lý thiết kế kiến trúc đã được học (phải làm ngay và liên tục cho đến khi bảo vệ đề tài);
6) Nên tự đánh giá Ta là ai. Đánh giá theo phần mềm  Big Five- tính cách sinh viên, để thày biết rõ hơn về sinh viên. 
Phần mềm đánh giá: http://talaai.com.vn/   (talaai.com.vn)
Sau đó gửi ngay kết quả đánh giá tính cách cho thày, để có thể hỗ trợ. 
 
Gặp nhau 2 tuần/lần. Mỗi lần gặp cần chuẩn bị sẵn câu hỏi để có thể trao đổi tối đa những vấn đề liên quan đến đề tài tốt nghiệp mà không tự trả lời được. 
Địa điểm gặp: Chiều thứ tư hàng tuần, từ 16h - 17h30 tại Văn phòng Bộ môn KTCN. 
 
Đồ án tốt nghiệp là một sự kiện quan trọng của đời người lao động trí óc. 
Phải nỗ lực hết sức và dành tất cả thời gian, nguồn lực cho đồ án. Từ đây mới có kết quả tốt nhất, để trải nghiệm, hình thành năng lực cần thiết chuẩn bị cho việc ra trường và làm việc với vô số những người tài khác trong xã hội. 
 
2/6/2022. Thày Phạm Đình Tuyển. 
 

Hỏi:  Em chào bộ môn ạ, em là Hoàng Đức Dương lớp 66XD8 msv-0013966 đang làm bài tiểu luận về công trình dân dụng ạ em thấy bộ môn có đăng bài về công trình galaxy soho ở Trung Quốc vậy em muốn xin bộ môn cho em bài đăng đó được không ạ, em xin cảm ơn bộ môn,em chào bộ môn ạ.


Trả lời: Trang WEB bmktcn.com được thành lập với mục tiêu chính là phục vụ sinh viên. Đương nhiên là em được đăng lại các bài viết trên trang WEB này. 
Chủ  biên: TS. Phạm ĐÌnh Tuyển 

Hỏi:

Em gửi thày bài Trắc nghiệm tính cách – Big Five (talaai.com.vn)


Trả lời:

Thày đã nhận được biểu tượng Big Five của em. Đây là Big Five rất điển hình của sinh viên. Em còn là người mạnh về Hướng ngoại, một tính cách rất được coi trọng trong Thời đại liên kết và hội nhập. 
Do còn trong giai đoạn là sinh viên gắn với Học hỏi, Học tập là chính và chưa có Học hành, nên tính cách Tận tâm của em còn thiếu mạnh mẽ so với tính cách khác.  
Khi làm việc trong doanh nghiệp hay tổ chức nào đó, người sử dụng lao động đánh giá trước hết tính cách Tận tâm và là kỹ năng mềm cơ bản của mỗi nhân viên. 
Không đợi đến lúc ra trường, ngay từ bây giờ em dành quan tâm hơn cho tính cách này. Nếu làm được như vậy, sẽ thuận lợi hơn khi thử việc và nhiều cơ hội hơn trong sự nghiệp. 
Khi trắc nghiệm Big Five, Tận tâm cũng là tính cách nổi trội của thày. Trong công việc, thày luôn có thiện cảm với những người Tận tâm. 
Chúc em sớm trở thành con người thật sự Tận tâm. 

Ngày 24/4/2021, Thày Phạm Đình Tuyển. 


Hỏi:

Em thưa thầy, thầy có thể cho em hỏi làm sao mình có thể kết nối làm quen với những người giỏi hơn mình ạ, em cảm ơn thầy.


Trả lời:

Thày đã nhận được thư của em.
Đối với một đất nước: Hiền tài như nguyên khí quốc gia. Mạnh hay yếu từ đó mà ra cả.
Đối với một cá nhân: Suốt cả đời gắn với việc học: Học cái gì và học thày nào. Và sự học luôn đi cùng với sự sang trọng và thịnh vượng.
Những người giỏi hay người hiền tài có thể thức tỉnh cho ta học cái gì một cách hiệu quả và qua đó họ cũng trở thành thày của ta.
Người tài giỏi là người làm những việc mang lại giá trị gia tăng cao mà người thường không làm được. Người hiền tài là người mang tài của mình ra giúp xã hội.
Vị thế xã hội cấp độ nào thì có người tài, người hiền tài cấp độ đó, ví như người tài giỏi trong lớp, trong trường, trong ngành, trong vùng, trong quốc gia và thế giới.
Mỗi người thường tìm và chơi với người giỏi phù hợp với vị thế của họ. Khi tiến bộ, sang một vị thế mới cao hơn, lại tìm thày giỏi tương xứng ở vị thế đó mà học.
Khi đã tài giỏi trong một vị thế, chính ta lại trở thành người thày để dẫn dắt những người khác chưa có điều kiện giỏi bằng ta. Từ đây ta cũng có được phẩm cách của người chủ và người lãnh đạo.  
Khi đã hiểu được sự cần thiết của việc tìm người giỏi hay người hiền tài để học và hành, thì tất yếu ta sẽ tự thay đổi để tìm được cách kết nối với họ.
Những hiền tài luôn mong muốn làm những điều tốt đẹp. Vậy hãy thể hiện cho họ thấy tính cách của ta cũng luôn mạnh mẽ hướng về điều đó.
Là sinh viên, trước hết hãy tìm thày hay người giỏi trong lớp, khoa, trường; trong gia đình và dòng họ để học.
Thày chúc em sớm thành công.

Ngày 19/4/2021. Thày Phạm Đình Tuyển


Hỏi:

Em thưa thầy (cô). Trong quá trình làm đồ án thì trong lớp có nhóm không hoà đồng được và bạn trong nhóm xin sang nhóm khác. Vậy bạn đó đề xuất chuyển nhóm với thầy trong buổi thông tới luôn được không ạ? Em cảm ơn ạ!


Trả lời:

Bộ môn đã nhận được thư của em. 
Học kỹ năng mềm phối hợp với các thành viên có liên quan trong hoạt động tư vấn là một trong những mục tiêu của việc Làm đồ án theo nhóm. 
Ai cũng phải nỗ lực tự học điều này để đình hình được nhận thức: Sức mạnh và vị thế của một tổ chức chủ yếu được xây dựng trên nền tảng của việc "Cùng nghĩ,Cùng làm".Từ đó mới mong công việc đạt được hiệu quả cao nhất.
23/4/2019. Thày Phạm Đình Tuyển 


Hỏi:

Em chào thầy, các câu trả lời của thầy khiến em thấy rất hữu ích. Em muốn hỏi thầy khi thầy gặp những bế tắc hay thất bại trong cuộc sống thầy đã tự khắc phục như thế nào, có khi nào thầy cảm thấy mệt mỏi với công việc của mình không. Hiện tại có những lúc em cảm thấy kém cỏi so với  người khác, xin thầy cho em lời khuyên được không ạ?

Em cảm ơn thầy rất nhiều. 
Trả lời:


Thày đã nhận được thư của em 
Chắc chắn trong cuộc đời không có ai chỉ toàn thành công cả. 
Trong hoạt động chính trị, thất bại là gắn với tính mạng. 
Trong hoạt động kinh tế, thất bại là gắn với thiệt hại về kinh tế và thời gian.
Trong hoạt động xã hội, thất bại là mất niềm tin và vị thế… 

Trong thời đại hội nhập ngày nay, con người phải cạnh tranh với những đối thủ rất mạnh mà trong nhiều trường hợp ta còn chưa biết nhiều về họ; giống như đi thi Olimpic mà không biết sẽ phải thi môn gì; đến đó mới rõ. 
Chính vì vậy, xã hội bây giờ cần những người: i) Tư tưởng tiến bộ; ii) Yêu tự do; iii) Hoạt động đa năng và biết liên kết với nhiều người để làm nhiều việc; trong đó đặc biệt với em là nhân tố thứ ba. 

Nếu một người chỉ chăm chăm làm một việc; việc đó thất bại có nghĩa là mất tất cả. 
Nếu một người làm ba việc; một việc thành công, hai việc thất bại, điều đó cũng chấp nhận được.
Nếu một người làm năm việc; ba việc thành công, hai việc thất bại, điều đó được coi như đã thành công.  

Đã đi học được đến bậc đại học, chắc chắn em có cơ hội hơn rất nhiều người không có điều kiện đi học ngoài xã hội kia (thậm chí nhiều người còn khuyết tật). 
Hãy học và rèn luyện trở thành người đa năng, nghĩa là tập làm nhiều việc một lúc (ưu tiên là việc theo chuyên môn giỏi nhất của mình, tiếp đến là việc mà xã hội đang cần và cuối cùng là việc mà mình yêu thích). Cũng chính từ đây em sẽ tìm được những mặt mạnh của mình.
Đối với những người tri thức, trong tâm thức của họ không có chỗ cho từ “bế tắc” và “mệt mỏi”, chỉ có từ “khó khăn” và “sáng tạo” để vượt qua mà thôi. (Tất nhiên, trong cuộc sống ai cũng phải chịu những nỗi đau buồn, ví như sự mất mát của người thân, bạn bè, đồng loại). 
Một điều nữa em cũng cần biết: Sức mạnh để làm những điều khác biệt và sẽ thành công, không phải chỉ xuất phát từ bản thân em, từ thế giới thực tại này, mà còn được khởi nguồn từ sức mạnh tinh thần của tiền nhân, tổ tiên và dòng họ gia đình em. Vì vậy, phải tìm hiểu, học để phát huy cho được sức mạnh tinh thần này, thậm chí biến thành niềm tin cốt lõi của mình.  

Chúc em trở thành con người đa năng và thành công.  

Ngày 4/12/2018. Thày Phạm Đình Tuyển  

 


Thông tin định kỳ
+ Câu hỏi ôn thi môn học Kiến trúc CN - DD
+ Câu hỏi ôn thi môn học KTCN
+ Bảng giờ lên lớp
+ Giải thưởng Loa Thành
+ Quyết định số 1982/QĐ-TTg phê duyệt Khung trình độ quốc gia Việt Nam
+ Quy định mới về Quy chế đào tạo ĐH hệ chính quy theo hệ thống tín chỉ của Trường ĐHXD
+ Chương trình khung môn học học phần tiến sỹ chuyên ngành Kiến trúc Công nghiệp
+ Dạy học theo tiếp cận “CDIO” trong đào tạo đại học
+ Quyết định số 27/2018/QĐ-TTg ban hành Hệ thống ngành kinh tế Việt Nam
+ NQ số 44/NQ-CP ban hành Chương trình hành động về đổi mới căn bản, toàn diện GD & ĐT
+ Bộ Xây dựng cung cấp 37 dịch vụ công trực tuyến mức độ 4
+ NĐ 109/2022/NĐ-CP quy định về hoạt động KHCN trong cơ sở giáo dục ĐH
+ Công bố Báo cáo Việt Nam 2035
+ Hệ thống tài liệu phục vụ thực hiện học phần Đồ án KTCN và Công trình đầu mối HTKT
+ Danh mục các video trên WEB bmktcn.com
+ Truyền thuyết Kiến trúc kho báu Chùa Một Cột
+ Danh mục các dự án quy hoạch KCN tại VN
+ Danh mục dự án QH các KKT ven biển Việt Nam
+ Danh mục dự án QH các KKT cửa khẩu tại VN
+ Danh mục hệ thống Văn bản quy phạm pháp luật trên WEB bmktcn.com
Tin tức chung
Sự tương tác giữa khoa học và mỹ thuật
09/11/2012


Andrea Wolter - Abele

Chiều Chủ nhật trên đảo La Grande Jatte
(Georges Seurat), 1884–1886
Khoa học phát triển và những tiến công nghệ trong nhiếp ảnh, điện ảnh hay cơ giới hóa, cũng như những nghiên cứu về ánh sáng, đã mang đến những thay đổi sâu sắc trong tư duy và ngôn ngữ nghệ thuật.


Việc họa sĩ người Pháp Louis Daguerre phát minh ra nhiếp ảnh vào năm 1837 đã cho phép con người hoàn toàn có thể dùng các công cụ kỹ thuật để mô tả các hình ảnh đời sống một cách hiện thực và khách quan. Sự phát triển của nhiếp ảnh phục vụ trong các lĩnh vực kiến trúc, công nghiệp và các lĩnh vực nhiếp ảnh chuyên biệt khác đã giúp ghi lại các sự vật một cách chính xác và chi tiết hết mức có thể, và làm giảm rõ rệt tầm ảnh hưởng của những họa sĩ trước kia thường được thuê cho mục đích minh họa hình ảnh các sự vật. Kể từ đó, hội họa và nhiếp ảnh vẫn thường rơi vào thế đối đầu, cạnh tranh lẫn nhau.

Mổ xẻ chân tướng hiện thực

Nhà phê bình nghệ thuật Charles Baudelaire xem thường nhiếp ảnh, coi đó là thứ sản phẩm công nghiệp. Ông cho rằng nhiếp ảnh tạo ra hình ảnh về hiện thực nhưng thiếu đi những “xung động tinh thần”1 xuất phát từ trí tưởng tượng của người họa sĩ. Trái lại, họa sĩ Gustave Courbec thừa nhận nhiếp ảnh như một công cụ hỗ trợ hiệu quả khi cần đặc tả các chi tiết. Nhưng ngay từ giữa thế kỷ 19 ông đã đưa vào tranh của mình một sự chân thực chặt chẽ mà nhiếp ảnh không thể đạt tới. Ông làm được điều đó bằng độ dày của màu vẽ và cường độ màu sắc, qua đó nhằm chứng minh rằng nhiếp ảnh chỉ có thể sao chép hiện thực, trong khi hội họa giúp “cô đọng” hiện thực.

Dù chứng kiến những tiến bộ công nghệ trong quang học, nhiếp ảnh và điện, các nghệ sĩ sống vào nửa sau thế kỷ 19 mà đặc biệt là những người theo trường phái Ấn tượng vẫn tin rằng những hình ảnh sao chép bằng nhiếp ảnh không thể nào lột tả được chân tướng sự vật. Thay vào đó, người ta cần phải phân tách từng chi tiết và phải xem xét mối quan hệ của chúng với những yếu tố xung quanh. Những người thuộc trường phái Điểm họa (Pointilism) như Georges Seurat đã dựa trên các lý thuyết của trường phái Ấn tượng, và đi xa hơn bằng việc chủ động sử dụng những màu sắc cơ bản không pha trộn dưới dạng các điểm (chấm) để khi người xem lùi ra xa khỏi bức tranh thì ánh sáng lại được tái hiện sống động trong mắt [người xem]2.

Đây là một yếu tố quan trọng trong sự phát triển tiếp theo của nghệ thuật, với việc Chủ nghĩa Ấn tượng và Điểm họa đã lần đầu tiên phá bỏ tính gắn kết trong sự tồn tại khách quan của sự vật, và dùng màu sắc dựa trên những cân nhắc mang tính khoa học. Điểm mốc quan trọng là năm 1880 khi Paul Cezanne, “cha đẻ của Chủ nghĩa Hiện đại”, đã vượt khỏi Chủ nghĩa Ấn tượng với việc tinh giản các hình ảnh của tự nhiên thành những dạng hình học và các hình ba chiều căn bản trong tranh của mình. Dựa vào đó, Georges Braque và Pablo Picasso đã phát triển một nguyên tắc sáng tạo mới được cả một thế hệ nghệ mới sĩ đón nhận và tiếp tục phát triển vào đầu thế kỷ 20: cuộc thám hiểm của trường phái “Lập thể”, với việc “tháo rời” hiện thực để rồi “lắp ráp” nó lại thành một hiện thực tồn tại độc lập trong tranh.

Bằng cách phá dỡ thế giới thống nhất thành các thành tố, các nghệ sĩ tìm ra phần chân tướng “bên trong” sự vật, cái cần được đặc tả. Phát hiện quan trọng của các nghệ sĩ Lập thể là sự tự chủ trong sáng tạo nghệ thuật, tự đề ra và trung thành với những nguyên tắc của riêng mình: “Bức tranh mang trong mình lý do tồn tại của chính nó… bản thân nó là một thực thể sống” (Albert Gleizes, Về Chủ nghĩa Lập thể, 1912).

Với Fernand Leger, người cũng như Braque, bắt đầu vẽ phong cảnh theo nguyên tắc Lập thể từ năm 1909, Chủ nghĩa Lập thể là một cơ hội để thể hiện một cảm xúc mới về cuộc sống ghi đậm dấu ấn của thời đại máy móc và nhịp điệu đời sống công nghiệp. Điều mà Leger miêu tả trong bức tranh “Tính thẩm mỹ của máy móc” năm 1924 là những gì ông thấm thía: “Con người hiện đại ngày càng sống trong một trật tự nơi hình học có ảnh hưởng mạnh mẽ. Tất cả sự sáng tạo của con người, về máy móc hay công nghiệp, đều dựa trên các mục tiêu có tính hình học.” Đặc biệt rõ nét trong các tác phẩm trong giai đoạn 1912 đến 1914, Leger tháo rời cơ thể phụ nữ và phong cảnh thành phố rồi ráp nối lại thành các ống, xi-lanh hoặc các phần của hình nón. Bằng thủ pháp màu sắc tương phản, ông tạo ra một nhịp điệu hình ảnh tương ứng với nhịp độ liên tục của cuộc sống hiện đại.

Choáng ngợp trước nhịp độ đời sống công nghiệp

Trong khi các nghệ sĩ Lập thể tập trung chủ yếu vào việc phát triển phương pháp biểu hiện nghệ thuật thì các nhóm nghệ sĩ khác của thập niên đầu thế kỷ 20 lại quan tâm đến các thay đổi sâu sắc về chính trị, xã hội và đời sống văn hóa. Họ tự gọi mình là “futurists” (người theo Chủ nghĩa Vị lai) và nhận là “những người tiên phong tiến tới tương lai.” Nhà thơ người Milan, Filippo Tommaso Marinetti, xuất bản bài báo “Tuyên ngôn Chủ nghĩa Vị lai” ngày 20 tháng Hai năm 1909, bày tỏ niềm tin vào thời đại máy móc hiện đại, khi tất cả nghệ thuật trước đó bị tuyên bố là đã chết.

Giống như các đồng nghiệp người Pháp, các nghệ sĩ theo Chủ nghĩa Vị lai bắt đầu từ việc phát triển đi xa hơn khỏi cơ sở lý thuyết trường phái Ấn tượng, và trong quá trình đó họ đã sử dụng ngôn ngữ biểu hiện hình tượng của Chủ nghĩa Lập thể Phân tích. Tuy vậy, họ cũng nỗ lực mang đến cho tranh một sự sống động mạnh mẽ hơn và hữu hình hóa nhân tố thời gian. Việc anh em nhà Lumiere sáng chế ra phim vào năm 1895 được xem như một thách thức về kỹ thuật cũng như nghệ thuật [cho hội họa]. Từ năm 1912, những nỗ lực tái hiện nhiều pha chuyển động của sự vật trong cùng một bức tranh đã xuất hiện trong tác phẩm của Giacomo Balla. Nhà phê bình kiêm nhà buôn tranh Daniel Kahnweiler nói rằng vào cùng thời điểm ấy, Picasso đã nghĩ đến việc làm cho tranh của mình chuyển động bằng một cỗ máy có bánh răng hoặc vẽ một loạt tranh để xem liên tục, giống như phim.

Tại triển lãm “Salon des Independants”3 năm 1912, bức tranh “Khỏa thân đi xuống cầu thang” của Marcel Duchamp (thể hiện câu trả lời của ông đáp lại sự phát triển của nghệ thuật nhiếp ảnh) đã bị cho là gây sốc đến mức bị rút đi. Khách thăm triển lãm không thể hiểu nổi tác phẩm. Cảm hứng đến với Duchamp do ông đã quen với những bức ảnh của Jules Etienne Marey chụp các chuyển động, ghi lại các cử động của một cơ thể phụ nữ, được phân tách theo nguyên tắc phân tích Lập thể, đồng thời vẫn áp dụng các công cụ của hội họa: “Ảnh hoạt nghiệm4 là đối thủ chính [của hội họa] khi đó mà tôi thì đã rất quen với các nghiên cứu về từng bước chuyển động của ngựa phi nước đại và người hoạt động, những gì chúng ta có thể thấy trong tuyển tập ảnh của Muybridge.”

Marcel Duchamp là thành viên của nhóm bằng hữu gồm có Franz Kupka, Albert Gleizes, Fernand Leger, Jean Metzinge và nhà toán học Maurice Princet – họ bắt đầu họp mặt định kỳ vào Chủ Nhật tại nhà của Raymond Duchamp-Villon ở Puteaux năm 1911. Các nghệ sĩ trao đổi về không gian trong tranh, hình học phi Euclide, ảnh hoạt nghiệm (phân tích chuyển động), chiều không gian thứ tư và tư tưởng của thuyết tương đối mà Albert Einstein phát triển vào năm 1905. Năm 1912, Leger và Duchamp thăm “Triển lãm Hàng không” ở Grand Palais cùng với nhà điêu khắc Brancusi. Cảnh tượng phi cơ và thành quả công nghệ mà chúng thể hiện đã khiến Duchamp phải thốt lên: “Hội họa hết thời mất rồi.” Người ta không biết đến một bức tranh nào của Duchamp trong khoảng thời gian hai năm tiếp theo sự kiện này. Mãi đến tận khi đến New York vào năm 1915 ông mới phát triển được một hình thức nghệ thuật mới gọi là ‘[tận dụng những đồ vật] đã được chế tạo sẵn’ (‘ready-mades’), sử dụng những đồ vật thường thấy hàng ngày, tìm hiểu và thể hiện mối quan hệ của chúng với nghệ thuật.

Trong khi giới nghệ sĩ Tây Âu và Mỹ chọn những chất liệu và đồ vật thường thấy trong xã hội công nghiệp và đưa chúng vào tác phẩm của mình bằng cách cắt dán hay ‘[tận dụng cái] đã được chế tạo sẵn’ một cách có ý thức thì các nghệ sĩ Đông Âu lại không hào hứng lắm với việc tung hô máy móc và tiến bộ kỹ thuật. Mặc dù các nghệ sĩ Nga có học hỏi hình họa của những người theo trường phái Vị lai và Lập thể nhưng họ sử dụng và phát triển những điều học được theo phương pháp siêu hình. Trong lĩnh vực này thì Kasimir Malevich là người đi tiên phong và phát triển một hệ thống hình họa trừu tượng; với rất nhiều biến đổi kế thừa [qua các thế hệ nghệ sỹ], đến nay đây vẫn được coi là một “ngôn ngữ quốc tế” phổ biến của mỹ thuật.

Lột tả cái siêu hình và cái vô thức


Malevich và bạn bè nghệ sĩ người Nga của ông có quan hệ khăng khít với các nghệ sĩ Pháp, Ý và Đức trong hai thập niên đầu thế kỷ 20: tuyên ngôn Chủ nghĩa Vị lai được dịch sang tiếng Nga vào năm 1909. Marinetti cũng đích thân tới Nga đầu năm 1914 trong một cuộc vận động chính trị. Vladimir Tatlin và Malevich thì tới Paris, nơi họ trao đổi ý kiến về các lý thuyết nghệ thuật với Picasso và Braque. Cùng lúc, Wassily Kandinsky xuất bản cuốn sách “Về tâm linh trong nghệ thuật” ở Munich năm 1910, đồng thời vẽ bức tranh theo trường phái Ngẫu hứng phi đại diện5 đầu tiên của mình.

Malevich bắt đầu từ phong cách pha trộn Lập thể và Vị lai với một trạng thái xúc cảm điển hình, mang ảnh hưởng về hình khối và màu sắc từ tranh cổ của Nga, đem đến hình hài cho một cái nhìn ‘khai phóng’ (liberated), không mục đích, vượt trên logic (allogical). “Năm 1913, khi nỗ lực giải thoát nghệ thuật khỏi thế giới hiện thực khách quan đổ nát, tôi trốn chạy tới dạng khối vuông.” Ông bị thuyết phục rằng, cho đến thời điểm đó, nghệ thuật – cũng như khoa học và công nghệ  - vẫn bị định hướng hướng về một mục đích nào đó. Thế giới tự nhiên ngược lại – nhưng ông thường nhắc đi nhắc lại – không bị ràng buộc trong bất cứ logic hay nỗ lực có định hướng tới một cái đích cụ thể nào. Ông gọi thứ nghệ thuật không mục tiêu này là “Chủ nghĩa Tối thượng” với hàm ý “giải phóng cái hư không” hoặc “xúc cảm tinh khôi” của một thế giới phi đại diện.

Malevich đã cố gắng trình bày thế giới theo một nghĩa mới vốn không thể được trải nghiệm [trong thế giới vật chất khách quan]. Nhìn từ góc độ này, những tác phẩm theo trường phái Tối thượng của Malevich và bạn ông, lvan Kliun, nên được coi như những sản phẩm của tư duy chiêm nghiệm và thiền định. Những yếu tố hình học trong tranh theo trường phái Tối thượng được xây dựng dựa trên quy tắc toán học. Trong tranh của Ivan Kiiun, những hình dạng đã được thay đổi hòa vào và gần như biến mất trong nền trắng. Mọi mối vướng bận với những gì có thể nắm bắt được trong thế giới trần tục dường như bị tan biến trong quá trình này.

Không thể nghi ngờ việc đưa Chủ nghĩa Trừu tượng và Chủ nghĩa Kết cấu vào nghệ thuật xuất phát từ nước Nga. Ở Trung và Tây Âu sau này, xu hướng đó mở rộng thành cái được gọi là mỹ học toán học và lại tiếp tục phát triển thành nhiều trường phái. Ở Pháp có “peinture pure” (hội họa thuần khiết / pure painting) và “trừu tượng – sáng tạo”, ở Hà Lan có “De Stijl” (Phong cách) của Mondrian, ở Đức là thời kỳ của Bauhzus và ở Ý là “artisti astratti” (Các nghệ sĩ trừu tượng).

Khác với các họa sĩ Trừu tượng, có những xu hướng nghệ thuật khác kết tinh trong nửa đầu thế kỷ 20 nhưng theo tinh thần chối bỏ các tiến bộ công nghệ và công nghiệp hóa. Ví dụ, ở Đức có các nhóm nghệ sĩ theo trường phái biểu hiện như “Die Brucke”6 tập trung khai thác cảm xúc về văn hóa đô thị, sự nhạt nhòa và bị cô lập của các cá nhân. Ngôn ngữ nghệ thuật Dada phát triển song song [với các nhóm Biểu hiện như “Die Brucke”] trong thời kỳ này và phê phán tác động xã hội của công nghệ. Một phong trào nghệ thuật nổi tiếng khác là chủ nghĩa Siêu thực, hướng tới tìm kiếm sự thật trong cõi vô thức phi lý, thể hiện qua những hình ảnh như thể trong giấc mơ.

Thay đổi quan niệm về hiện thực

Bản chất đặc thù của sáng tạo nghệ thuật trong thế kỷ 20 là mô tả sự thỏa hiệp của cá nhân với xã hội công nghiệp chạy theo lợi nhuận. Và điều này không chỉ đúng trong nửa đầu thế kỷ. Thời kỳ hậu chiến ở Đức, ban đầu có phong trào tìm lại nghệ thuật truyền thống, nhưng nhiều nghệ sĩ lại đi theo cảm hứng quốc tế. Những ảnh hưởng từ nước Mỹ nhanh chóng được chấp nhận. Ví dụ như Gunther Uecker, trong các tác phẩm “nail object” (dùng đinh đóng lên vải), đã cho thấy cách đưa các chất liệu mới vào trong tranh. Các thí nghiệm nghệ thuật thị giác tạo ra các nguồn sáng chuyển động bằng các tấm kim loại hoặc bong bóng xà phòng. Giới nghệ sĩ khai thác các kết quả nghiên cứu quang học và vật lý để mở rộng năng lực cảm nhận vốn bị giới hạn của con người. Tiếp tục truyền thống ‘[tận dụng những đồ vật] đã được chế tạo sẵn’, các nghệ sỹ đưa máy thu hình và máy tính vào tác phẩm: qua đó gia tăng ý thức của người xem về ảnh hưởng của truyền thông và công nghệ lên văn hóa bằng cách tách rời các vật dụng hằng ngày khỏi công dụng thông thường của chúng.

Trong 150 năm qua, nghệ thuật đã nhiều lần được tuyên bố là “đã chết” hoặc được nói là không còn tồn tại nữa. Chắc chắn một trong những nguyên nhân đáng kể của điều này là các tiến bộ công nghệ như nhiếp ảnh, điện ảnh hay cơ giới hóa, cũng như những nghiên cứu khoa học về ánh sáng, đã mang đến những thay đổi sâu sắc trong ngôn ngữ nghệ thuật. Trong quá trình thỏa hiệp với môi trường sống ngày càng được cơ giới hóa, quan niệm về hiện thực của chúng ta đã thay đổi. Một khái niệm mới về nghệ thuật đã ra đời.

Ngay từ thời của các nghệ sĩ Ấn tượng, giới nghệ sĩ đã tìm kiếm một cách tiếp cận hiện thực mới. Kể từ khi Niels Bohr đưa ra mô hình về nguyên tử vào năm 1913, các nghệ sỹ cho rằng hiện thực đơn thuần nằm trong những “nguyên tử” của sự vật, và [để hiểu đúng về hiện thực] người ta cần phân tách chúng theo quy tắc Lập thể.  Bằng cách khám phá những nhân tố nhỏ bé nhất, họ cho rằng người nghệ sĩ đạt tới “cảm giác thuần khiết”. Bằng cách truyền bá phong cách nghệ thuật của mình, Malevich cho “hư không” một động lực, biến nó thành một “ý tưởng nghệ thuật tạo hình” mới để thâm nhập và có sự đối phó một cách siêu hình trước những sự vật của thế giới công nghiệp. Những người kế thừa Marcel Duchamp, ngược lại, giải phóng những đồ vật hàng ngày ra khỏi không gian quanh chúng, tách chúng khỏi mục đích sử dụng ban đầu và đặt chúng vào những bối cảnh mới; bằng cách đó, họ tạo ra một nội dung cho hiện thực mới đã bị tác động thay đổi, và trao cho người xem một góc nhìn cá nhân riêng biệt, một mối liên hệ giữa đồ vật được trưng bày với bản thân người xem.

Nghệ thuật trong thế kỷ 20, và chắc chắn là trong cả thiên niên kỷ tới, đã và đang phát triển trong trạng thái căng thẳng. Một mặt, nó trở thành một phương tiện tư duy (“organon”), nghĩa là – theo học thuyết Aristotle – một công cụ logic để nhận diện bản chất. Mặt khác, công chúng cũng đã thay đổi cái nhìn của họ đối với bản thân nghệ thuật  – Paul Klee và “ngụ ngôn về sáng tạo” của ông.

Hoàng Minh  dịch theo History Today
http://www.historytoday.com/andrea-abele/how-science-and-technology-changed-art

(theo tiasang.com.vn)

---------
1 ‘spiritual momentum’
2 Khi nhìn gần thì tranh điểm họa là những chấm màu, khi lùi ra xa thì bức tranh mới hiện lên một cách đầy đủ rõ ràng
3 Triển lãm nghệ thuật độc lập / triển lãm của các nghệ sĩ độc lập
4 Dịch từ “chronophotography”, thể loại ảnh ghi lại chuyển động bằng cách chụp liên tục nhiều hình rồi ghép vào nhau
5 Non-representational: ý là không thể hiện một đối tượng hay sự vật cụ thể nào có thể thấy trong đời sống
6 Có nghĩa là “cây cầu”, một nhóm nghệ sĩ thành lập tại Dresden năm 1905.

Cập nhật ( 16/10/2014 )
 
Tin mới đưa:
Tin đã đưa:

“ Lãnh đạo không tập thể, thì sẽ đi đến cái tệ bao biện, độc đoán, chủ quan. Kết quả cũng là hỏng việc.

Phụ trách không do cá nhân, thì sẽ đi đến cái tệ bừa bãi, lộn xộn vô chính phủ. Kết quả cũng là hỏng việc.

Tập thể lãnh đạo và cá nhân phụ trách cần phải luôn luôn đi đôi với nhau”.

 
Trí thức trẻ là người tốt nghiệp đại học, tuổi từ 39 trở xuống. Do thu nhập sau ra trường hạn hẹp, thị trường nhà ở giá rẻ khan hiếm, nên điều kiện về an cư để lạc nghiệp còn khó khăn. Các bạn trí thức trẻ ước muốn gì về nơi ở của riêng mình (không phải do thừa kế, đi thuê):
 
 
 
Trong thời đại CMCN 4.0, Chuyển đổi số không còn là điều tốt đẹp nên có, mà là điều bắt buộc đối với tất cả tổ chức và doanh nghiệp, gắn với Chính quyền số, Kinh tế số, Xã hội số. Trong bối cảnh đô thị hóa, ngành XD có vai trò tiên phong trong Chuyển đổi số đế nâng cao năng lực cạnh tranh. Người ta còn cho rằng "QH đô thị là bệ phóng cho Chuyển đổi số". Lãnh đạo, người lao động trong doanh nghiệp XD phải chấp nhận và thích ứng dần với quá trình Chuyển đổi số. Các bạn SV, cựu SV trong lĩnh vực XD - Công dân kỹ thuật số trong tương lai, nghĩ gì về nhu cầu đào tạo nâng cao năng lực Chuyển đổi số trong cơ sở đào tạo ĐH:
 
 
Thông báo

   Liên kết website
 
  • Sơ đồ trang 
  • Bản quyền thuộc Bộ môn Kiến trúc Công nghệ - Khoa Kiến trúc Quy hoạch - Trường Đại học Xây dựng
    Địa chỉ liên hệ: Phòng 404 nhà A1 - Số 55 đường Giải Phóng - TP Hà Nội
    Điện thoại: (04) 3869 7045     Email: bmktcn@gmail.com
    Chủ biên: TS. Phạm Đình Tuyển - Phụ trách: TS. Nguyễn Cao Lãnh & cộng sự
    Powered by vnDIC.com